Lạc Trường Sinh đáp: “Sản xuất ô tô, ngân hàng, bảo hiểm, viễn thông, và các lĩnh vực kinh doanh lặt vặt khác”.
Nhắc đến sản xuất ô tô, Ngô Bình mới nói: “Sản xuất ô tô khá tốt đấy, nhưng lĩnh vực này ở Viêm Long còn hơi yếu, chúng ta có nhiều đất dụng võ”.
Lạc Trường Sinh nói: “Cậu chủ thích ô tô à? Cái này dễ thôi, chúng ta có thể mua lại mảng kinh doanh ô tô của Sanyo”.
Ngô Bình cười hỏi: “Chúng ta có thể mua lại mảng ô tô của Sanyo ư? Liệu người Đông Doanh có phản đối không?”
Lạc Trường Sinh nói: “Thế thì phải xem chúng ta thực hiện thế nào. Thực hiện đúng cách thì chuyện này không thành vấn đề”.
Ngô Bình rất vui: “Được. Khi rảnh, chúng ta sẽ bàn kỹ về chuyện này hơn”.
Lạc Trường Sinh lên tiếng: “Cậu chủ, tôi còn một đề nghị”.
Ngô Bình đáp: “Nói đi”.
Lạc Trường Sinh nói: “Cậu chủ nên đào tạo một nhóm cao thủ thân tín. Người như Hoàng Tử Cường có tư chất quá kém, khó lòng trọng dụng. Cậu nên tìm một nhóm thiên tài, âm thầm bồi dưỡng họ để gây dựng thế lực”.
Ngô Bình gật đầu, thấy Lạc Trường Sinh nói rất có lý, bèn bảo: “Tôi sẽ cân nhắc”.
Trò chuyện được một lúc thì trời đã gần tối. Ngô Bình đang định tối nay uống mấy ly với Lạc Trường Sinh thì Bạch Băng bỗng nhiên gọi đến.
“Ngô Bình, tối nay em có rảnh không?”
Ngô Bình đáp: “Rảnh chứ”.
Bạch Băng nói: “Được. Chị chờ em ở quán cà phê Khinh Ngữ. Không gặp không về nhé”.
Quán cà phê Khinh Ngữ khá nhỏ. Thật ra Ngô Bình không thích mấy quán như vậy cho lắm. Nhưng người đẹp đã hẹn ở đó, anh cũng đành miễn cưỡng đồng ý thôi.
Quán ở khá gần đây, cách chừng ba, bốn cây số, nên anh lái xe điện. Khi anh đến quán cà phê, Bạch Băng đã có mặt từ sớm, đang ngồi ngẩn ngơ ở đó.
“Chị đến sớm thế”, anh cười hỏi.
Bạch Băng đáp: “Có chuyện nhờ em giúp, dĩ nhiên là chị không thể đến muộn rồi. Em muốn ăn gì cứ việc gọi”.
Ngô Bình nói: “Gì cũng được, chị ăn gì thì em ăn đó”.
Bạch Băng gọi phục vụ đến và gọi vài món đặc sắc của quán. Hai người vừa uống cà phê vừa tán gẫu.
“Ngô Bình này, lần trước chị bảo là sẽ đi dự đám cưới của bạn trai cũ, chắc là em thấy lạ lắm?”, cô ấy cất lời.
Ngô Bình gật đầu: “Phải. Thường thì ít ai dự đám cưới của người yêu cũ, khi gặp nhau rất dễ ngượng ngùng”.
Bạch Băng nói: “Chị đến dự vì muốn xem xem hạng cặn bã ấy có gặp quả báo hay không”.
Ngô Bình rất bất ngờ. Hình như Bạch Băng căm hận bạn trai cũ lắm. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?