Ngọc Thiên Thánh rơi vào trong lò luyện Võ Đạo, bị bao trùm bởi lửa thần hỗn mang đang rực cháy. Viên ngọc không thể phá vỡ ấy nhanh chóng hòa tan thành một nguồn năng lượng màu vàng óng.
Bên trong Ngọc Thiên Thánh có rất nhiều năng lượng, mà Ngô Bình chỉ cần thánh lực của nó ngưng tụ thành Thánh Huyết. Chẳng mấy chốc đã xuất hiện một tia thánh lực bay ra, hòa vào Hoàng Huyết.
Dần dần càng có thêm nhiều thánh lực. Khoảng hai tiếng sau, huyết dịch của anh khẽ chấn động, quanh người có thêm một luồng thánh uy!
“Thành công rồi!”, Huyết tổ vui sướng hô lên: “Đồ đệ, bây giờ con đã đạt được cảnh giới Thánh Huyết. Nó sẽ đem lại lợi ích rất lớn, cải thiện thể chất của con từng ngày”.
Nói rồi ông ấy đưa cho Ngô Bình ba bình thuốc: “Bên trong ba chai thuốc này lần lượt là huyết dịch của thái cổ chân nhân đời thứ bảy, đời thứ sáu và đời thứ năm. Số lượng rất ít, con phải dùng tiết kiệm vào. Chắc cũng đủ để con đạt được cảnh giới Thánh Huyết viên mãn”.
Bây giờ anh mới chỉ là Thánh Huyết sơ kỳ, còn phải cố gắng nhiều mới trở thành Thánh Huyết thật sự.
Anh nhận lấy ba bình máu: “Tạ ơn sư tôn”.
Sau khi rời khỏi động của Huyết tổ, anh yên tâm đi ngủ. Với thể chất hiện giờ cho dù nằm không thì cơ thể anh cũng sẽ tự động tu luyện.
Sáng hôm sau, anh và Liễu Y Y cùng đi làm với nhau.
Anh đi làm ở bệnh viện thêm hai ngày nữa là tới ngày nghỉ. Anh quyết định đến nước Đông Doanh một chuyến.
Ở đó xảy ra sự kiện rất lớn. Hầu như toàn bộ đàn ông ở đất nước này đều chết hết. Anh không biết mấy người Lạc Trường Sinh và Hanami Tsukihime sao rồi.
Anh dùng lôi độn di chuyển, thoắt cái đã xuất hiện ở gần Đông Doanh. Sau khi đến nơi, anh mới giật mình nhận ra tất cả đều chìm trong biển rộng mênh mông. Vô số đảo nhỏ nổi lên.
Nơi đây không còn thuộc phạm vi của nước Long. Xung quanh Đông Doanh có thêm khoảng một trăm nghìn hòn đảo lớn nhỏ. Mấy ngày trước thổ dân trên mấy hòn đảo này chạy tới Đông Doanh giết chết một phần ba người dân của đất nước này chỉ trong một đêm. Phần lớn người chết là đàn ông, có cả già trẻ lớn bé. Bây giờ số lượng đàn ông ở Đông Doanh không còn nhiều.
Gặp phải chuyện này, Vương của Đông Doanh đã phái sứ giả đến cầu cứu nước Long. Thế nhưng Hoàng đế nước Long không thèm ngó ngàng gì. Không lâu trước đây, nước Đông Doanh đã sát nhập vào nước Oa.
Còn một trăm nghìn hòn đảo này chủ yếu thuộc về ba thế lực lớn, bao gồm Thiên Tinh Môn, châu Doanh và nước Oa.
Lúc ở không gian gập Đông Doanh cũng từng là một bộ phận của Nước Oa nên bây giờ sát nhập lại cũng không có gì kỳ lạ.
Lần này trở lại Đông Doanh, Ngô Bình cảm thấy nơi đây thay đổi quá nhiều. Đầu tiên là diện tích đảo Đông Doanh đã tăng lên gấp mười lần, xuất hiện nhiều cảnh vật mà trước kia chưa từng có.
Giờ đây anh không tìm được chỗ ở của Hanami Tsukihime nữa, đành phải dùng tới bùa truyền tin để liên lạc với cô ấy.
Chẳng mấy chốc giọng nói của Hanami Tsukihime đã vang lên: “Huyền Bình Quân, anh tới rồi sao?”
Ngô Bình đáp: “Ừ, anh lo lắng cho mọi người. Bây giờ tình hình thế nào?”
Cô ấy bật khóc nức nở đáp: “Chúng em đang bị nhốt trong địa lao, ở đây còn có cả những cô gái khác”.
Anh vội vàng hỏi: “Em đang ở với ai?”