Sau khi trở về Thiên Địa kiếm tông, Ngô Bình kể sơ với các trưởng lão về tình hình của điện Kiếm Thần, sau đó tìm một nơi yên tĩnh để thử bốn thanh thần kiếm.
Trước đó, anh phải tu luyện Kinh Kiếm Thần trước. Kinh Kiếm Thần này chính là chìa khoá giải mã bí ẩn của thần kiếm. Dùng lò luyện Võ Đạo, anh phải mất đến một ngày mới hiểu rõ được và dùng nó để phá giải kiếm Thần Trảm.
Kiếm Thần Trảm treo lơ lửng, hai tay Ngô Bình kết ấn, mấy đạo tiên quang bay ra, quấn quanh thân kiếm. Sau vài phút, thần kiếm phát ra nguyệt quang, kiếm quang không ngừng bay ra từ mũi kiếm.
Số kiếm quang này đồng loạt chui vào người Ngô Bình, được lò luyện Võ Đạo hấp thu. Sau khi được lò luyện Võ Đạo tôi luyện, chúng nó mới được kiếm hoàn của Ngô Bình hấp thu.
Kiếm hoàn hấp thu số kiếm quang này xong thì trung tâm của nó xuất hiện thêm một đạo cấm chế, đạo cấm chế này có thể phát ra một loại kiếm chiêu vô cùng sắc bén!
Tiếp đó, anh tiếp tục dùng cách này để hấp thu kiếm quang của ba thanh thần kiếm còn lại, từ đó có được bốn chiêu kiếm pháp. Đồng thời trong kiếm hoàn cũng có thêm bốn đạo cấm chế.
Anh có thể cảm nhận được rõ ràng rằng bốn chiêu kiếm pháp này vô cùng mạnh mẽ, còn mạnh hơn nhiều so với tầng thứ bốn biến hoá của thần thông kiếm đạo Kinh Vỹ Thiên Địa của anh.
Hơn nữa, đây mới chỉ là kiếm chiêu mà thôi! Nếu diễn hoá nó thành tuyệt học kiếm kỹ, kiếm kỹ tất sát, thậm chí là thần thông kiếm đạo, vậy thì uy lực của nó sẽ càng khủng khiếp hơn!
Học được bốn chiêu kiếm kỹ, Ngô Bình còn chưa kịp thử nghiệm uy lực thì Trần Đạo Huyền đã đến thăm.
Ngô Bình mời ông ấy vào mật thất. Trần Đạo Huyền nói: "Ngô Bình, ta nghe mấy vị trưởng lão của Thiên Địa kiếm tông nói La Thiên Tướng có khả năng sắp giết chết mấy vị chưởng môn, con có thể nghĩ cách cứu được không?"
Ngô Bình rất kinh ngạc: "Sắp giết bọn họ sao? Con biết rồi, cha nuôi yên tâm, nhất định con sẽ nghĩ cách cứu chưởng môn!"
Trần Đạo Huyền: "Bây giờ con là đệ tử ưu tú, rất có địa vị ở Thiên Địa kiếm tông, nhưng dù sao vẫn chưa vào được tiên môn của Thiên Địa kiếm tông ở Tiên Giới".
Ngô Bình: "Cha nuôi, vậy con lên Tiên Giới một chuyến, tiện thể mở mang tầm mắt".
Trần Đạo Huyền gật đầu: "Đến đó rồi con phải kiêu ngạo một chút, đệ tử ưu tú thì phải có dáng vẻ kiêu ngạo của đệ tử ưu tú".
Ngô Bình: "Con hiểu ạ".
Sau khi Trần Đạo Huyền đi, Ngô Bình gọi Lưu Dịch Phong tới, anh nói: "Lưu trưởng lão, tôi là đệ tử ưu tú, có phải nên đi Tiên Giới một chuyến, xem thử Thiên Địa kiếm tông thực thụ là như thế nào hay không?"
Lưu Dịch Phong cười nói: "Đúng là nên đi Tiên Giới một chuyến. Trước đây tông chủ còn dặn dò tôi, nếu hôm nào cậu muốn lên Tiên Giới thì bảo tôi dẫn đường cho cậu".
Ngô Bình: "Nếu ông thấy tiện thì bây giờ chúng ta lên đường luôn".
Lưu Dịch Phong cười nói: "Tông chủ đã xây dựng trận vận chuyển giữa hai nơi, chúng ta có thể trực tiếp đi về thông qua trận vận chuyển. Nhưng trận vận chuyển khá phức tạp, trước khi vận chuyển phải chuẩn bị trước sáu tiếng đồng hồ. Công tử, tôi đi báo cáo với bên trên trước, để cả hai bên chuẩn bị trận vận chuyển cho cùng lúc".
Ngô Bình: "Được!"
Sau khi Lưu Dịch Phong đi báo cáo thì đưa Ngô Bình tới một toà cung điện mới xây, nơi đây chính là địa điểm đặt trận vận chuyển. Trong lúc chờ đợi trận vận chuyển, Ngô Bình hỏi Lưu Dịch Phong: "Thiên Địa kiếm tông nằm ở đâu trên Tiên Giới?"
Lưu Dịch Phong: "Thiên Địa kiếm tông nằm ở đại thế giới Huyền Hoàng trong Tiên Giới. Đại thế giới Huyền Hoàng lại nằm ở Tiên Giới cổ, diện tích cực kỳ rộng lớn, nơi đó có rất nhiều di tích cổ đáng để khám phá, đương nhiên cũng có rất nhiều khu vực cấm sinh mệnh".
Ngô Bình nghe nói Thiên Địa kiếm tông nằm ở Tiên Giới cổ liền hỏi: "Nghe nói thế lực ở Tiên Giới cổ không chịu sự quản lý của Tiên Giới?"