Trương Cổ Nguyệt gật đầu: “Rất lớn. Bây giờ bọn họ không ra tay, chẳng qua là muốn tiêu hao tiềm lực của Minh Huyền Giáo. Hiện tại, nếu bọn họ biết cậu đã có Huyền Minh Tiên Khí, nhất định sẽ cử người đến làm hại cậu”.
Ngô Bình: “Không sao, chỉ cần không phải cao thủ Đạo Cảnh thì đệ tử sẽ khiến bọ họ đến được không về được”.
Trương Cổ Nguyệt cười ha ah: “Được! Đợi đến khi Kim Long Môn phát hiện ra thực lực thật sự của cậu, có lẽ cậu đã sớm vững mạnh rồi”.
Nói rồi, ông ấy đưa cho Ngô Bình một chiếc nhẫn chứa đồ, nói: “Bên trong có rất nhiều tiền Huyền Minh, dùng nó có thể mua được phần lớn vật phẩm nội bộ Huyền Minh Giáo. Nhưng những thứ đồ đó không có tác dụng gì nhiều cho cậu”.
Nói rồi ông ấy lại đưa một chiếc chìa khóa cho Ngô Bình, nói: “Đây là tầng thứ hai nhà kho, chỉ có dùng chìa khóa này mới có thể mở được. Đồ đạc bên trong đó không cần dùng tiền Huyền Minh, cậu tùy ý sử dụng. Đương nhiên, nếu cậu có đồ gì không dùng đến cũng có thể để bên trong, để lại cho người sau dùng”.
Ngô Bình hai tay nhận lấy nhẫn chứa đồ và chìa khóa, nói: “Cảm ơn giáo chủ!”
Trương Cổ Nguyệt cười nói: “Đáng tiếc con gái tôi đã gả hết cả rồi, nếu không đã chọn cậu làm rể rồi”.
Ngô Bình cười nói: “Đệ tử cũng lấy làm tiếc”.
Trương Cổ Nguyệt nhìn anh: “Vậy sao? Vậy nếu cậu không chê, thì tôi sẽ gả hai cô con gái nuôi cho cậu, cậu thấy sao?”
Ngô Bình ngây người, anh chỉ là thuận miệng nói mà thôi, vội vàng muốn từ chối, lại nghe thấy Trương Cổ Nguyệt nói tiếp: “Tôi biết tiền đồ cậu sáng lạng, bởi vì sợ cậu chê cười, vì vậy trong lòng tuy có ý, nhưng lại không đành nói ra. Bây giờ nếu cậu đã vui vẻ như vậy thì tốt rồi. Hai cô con gái nuôi này của tôi, tôi nuôi dưỡng từ mười năm trước, vẻ ngoài xinh đẹp. Ban đầu, có hàng nghìn cô gái được tuyển chọn kỹ được huấn luyện, cuối cùng chỉ có mấy chục người ở lại. Đến khi bọn họ trưởng thành, người phù hợp với tiêu chuẩn chỉ có hai người họ thôi”.
Ngô Bình biết hiện tại không thể từ chối, chỉ đành nói: “Cám ơn giáo chủ!”
Trương Cổ Nguyệt rất vui mừng nói: “Ừ. Tôi bảo hai đứa đến bên chỗ cậu trước, đợi khi cậu ổn định rồi thì chọn ngày làm lễ”.
Cáo từ Trương Cổ Nguyệt, Ngô Bình quay về núi kể lại chuyện này cho mấy người Vân Thường.
Vân Thường: “Từ lâu đã nghe nói giáo chủ bí mật nuôi dưỡng mỹ nhân tuyệt sắc, xem ra là thật”.
Ngô Bình: “Cũng không biết ông ấy nghĩ gì, chọn tới chọn lui nuôi dưỡng mỹ nữ dùng làm gì, bản thân ông ấy cưới sao?”
Vân Thường: “Không phải bản thân ông ấy cưới, mà là để tặng người. Nếu tôi đoán không nhầm thì vốn giáo chủ muốn lôi kéo “Thanh Thủy Gia” bên phía Tây kia”.
Ngô Bình: “Thanh Thủy Gia? Thế gia tu chân?”
Vân Thường gật đầu nói: “Thanh Thủy Gia không phải là thế gia bình thường, bọn họ làm việc cho người của vũ trụ chính, vì vậy địa vị ở vũ trụ Minh Cổ rất cao, ngay cả Minh Huyền Giáo cũng phải kéo quan hệ với họ”.
Ngô Bình: “Làm việc cho người của vũ trụ chính là làm gì?”
Vân Thường: “Chỗ bọn em tuy là vũ trụ phụ, nhưng tu sĩ vũ trụ chính cũng thường đến thám hiểm hoặc tu luyện, nếu nơi này có người của bọn họ giúp đỡ thì bọn họ sẽ càng thuận lợi hơn”.
Ngô Bình bỗng suy nghĩ trong lòng: “Anh nhớ em từng nói, trong một số vũ trụ Đạo Cảnh có những không gian hư thực cùng tồn tại, bọn họ muốn đi, là đến nơi như vậy sao?”
Vân Thường: “Ừ, nhưng những nơi như vậy đối với chúng em mà nói quá nguy hiểm, chỉ có người của vũ trụ chính mới có thể đi được”.
Không lâu sau, trời đã tối.