Ngô Bình vỗ vai anh ta: “Huyền Bá, sau này anh sẽ là cao thủ tuyệt thế, 100 triệu có là gì chứ?”
Lý Huyền Bá hít sâu một hơi rồi trầm giọng nói: “Ti Mệnh yên tâm, nhất định tôi bán mạng cho cậu”.
Ngô Bình xua tay: “Anh không cần bán mạng gì cả, chỉ cần tập trung tu luyện cho tôi là được”.
Sau đó, Ngô Bình ra hiệu cho anh ta ngồi xuống rồi nói: “Bây giờ, tôi sẽ dùng kim châm cứu để mở thể chất cho anh, anh đừng cử động, cơ thể sẽ có phản kháng nên anh phải thả lỏng”.
Lý Huyền Bá gật đầu rồi ngồi ngay ngắn theo lời Ngô Bình.
Ngô Bình thấy bên trong người Lý Huyền Bá có một luồng sức mạnh đặc biệt, nhưng nó bị tắc ở kinh mạch, như một cục máu đông trong huyết quản, khiến máu huyết cực khó lưu thông.
Nhưng vì có thể chất đặc biệt ấy nên dù chỉ có một phần vận hành được thì cũng đủ cho Lý Huyền Bá mạnh hơn người bình thường rất nhiều! Việc Ngô Bình cần làm bây giờ là đả thông phần ứ tắc ấy.
Anh dùng Ngũ Hành Tiên Châm cắm vào các huyetj đạp quan trọng của Lý Huyền Bá để đả thông kinh mạch. Mỗi khi đả thông một kinh mạch, Lý Huyền Bá sẽ cảm thấy người mình mạnh thêm, mặt mày anh ta phơi phới, đôi mắt sáng quắc như đèn pha.
Khi phần tắc cuồi cùng được đả thông, Lý Huyền Bá chỉ thấy toàn thân khoan khoái, anh ta chỉ muốn ngửa cổ lên và hét thật to. Lúc này, Ngô Bình gõ vào đỉnh đầu anh ta rồi nói: “Tôi sẽ truyền cho anh cách hít thở, nghe cho rõ đây này”.
Lý Huyền Bá bị cốc đầu xong thì bình tĩnh lại, sau đó lắng nghe và ghi nhờ lời nói của Ngô Bình.
Loáng cái, Ngô Bình đã truyền xong một bài hít thở cho Lý Huyền Bá. Hoang Cổ Bá Thể của Lý Huyền Bá đã thể hiện rõ ràng, tư chất của anh ta phi thường, vừa tu luyện vài phút, xương cốt đã vang lên tiếng răng rắc.
Sau đó, Ngô Bình nhìn thấy Lý Huyền Bá bắt đầu cao hơn, sức mạnh trong người anh ta được giải phóng, sức sống trỗi dậy mãnh liệt nên người cũng cao lên.
Lý Huyền Bá cũng không phải là thấp, anh ta cao một mét bảy, nhưng giờ đã lên thành một mét bảy chín, rồi một mét tám và một mét tám mốt.
Ngô Bình lấy một viên Long Hổ Luyện Hình Đan ra cho Lý Huyền Bá uống, nhờ tác dụng của đan dược mà Lý Huyền Bá càng cao lớn thêm, trong có một tiếng đồng hồ mà anh ta đã cao lên thành một mét chín hai.
Sau đó, tốc độ cao lớn chậm dần và dừng ở độ cao một mét chín mươi lăm.
Sau khi cao hơn, trông Lý Huyền Bá gầy hẳn, anh ta biết mình đã nhận được lợi ích lớn nên cảm kích rồi quỳ trước mặt Ngô Bình, sau đó rơi lệ nói: “Lý Huyền Bá sẽ ghi nhớ công ơn của ti mệnh suốt kiếp”.
Ngô Bình cười nói: “Đứng dậy đi, sau này hãy gọi tôi là cậu chủ”.
“Vâng thưa cậu chủ”.
“Từ ngày mai, anh phải ăn nhiều đồ bổ dưỡng. Thể chất hiện giờ của anh sẽ có sức ăn nhiều hơn người bình thường chục lần nên phải chú ý cả dinh dưỡng nữa”, nói rồi, Ngô Bình lại đưa cho Lý Huyền Bá một tờ chi phiếu 10 triệu.
“Đây là tiền để anh ăn uống”.
Lý Huyền Bá vui vẻ nhận lấy tờ chi phiếu rồi nói: “Cậu chủ, khi nào thì cậu truyền công phu cho tôi?”
Ngô Bình nói: “Bình tĩnh, chờ khi nào anh nặng 100 cân thì tôi sẽ dạy cho”.
Lý Huyền Bá đi tập bài hít thở, Ngô Bình cũng ngồi điều hoà cơ thể và tu luyện thần niệm.
Sáng hôm sau, khi trời còn chưa sáng hẳn, tất cả các thành viên đã tới, đến Lý Huyền Bá và Phí Liêm cũng đã có mặt.