Mọi người nghe xong đều cảm thấy có lý, vì vậy đám người tự động tách ra, một số người có địa vị cao nhất, thực lực mạnh nhất đi lên trước.
Những người này căn bản không cần xếp hàng. Ai cũng biết trong đám đông này ai là người mạnh nhất, ai có địa vị cao nhất. Cho nên, họ cũng hiểu ý mà nhượng bộ.
Sau đó, Liễu Chí Mưu bắt đầu đăng ký cho từng người một. Mỗi lần ghi lại một cái tên, tay ông ấy lại run lên, cảm thấy ngày càng lo lắng hơn.
Sau khi đăng ký cho hơn một trăm người, cuối cùng cũng có một vị Đạo Tổ xuất hiện, còn trước đó toàn là Đạo Tôn mà thôi.
Việc luyện chế Vạn Thánh Độ Ách đan không ngờ lại thuận lợi hơn cả mong đợi. Điều này có liên quan đến việc Ngô Bình vốn dĩ đã là vạn thánh chí tôn. Đan vừa thành, một đạo thánh quang bay vút lên trời, hào quang chiếu khắp trời đất, lòng người đều cảm thấy an yên, bởi thánh quang này xua tan tất cả khí tức xấu xa trong trời và đất.
Ngô Bình bước ra, tay cầm một viên thuốc nhỏ bằng hạt đậu phộng nhưng được bao quanh bởi hàng ngàn sợi ánh sáng.
Quách Huyền vừa nhìn thấy liền vui sướng hô lên: "Thành công rồi! Lại còn là đan dược cấp bất tử!"
Lúc này, một giọng nói từ bên ngoài vang lên: "Lý đan sư, tiếp theo đan sư có thể thử luyện Vạn Cổ Nhất Mộng đan không?"
Vạn Cổ Nhất Mộng đan chính là một trong hai loại đan dược còn lại. Sau khi uống viên đan này, có thể mơ thấy vạn cổ và hoàn thành việc tu luyện trong giấc mơ. Điều kì diệu của viên đan này là tất cả những gì đạt được trong giấc mơ đều có thể trở thành hiện thực trong một khoảng thời gian ngắn.
Ví dụ, nếu một người trong giấc mơ trở thành cao thủ kỷ nguyên. Sau khi tỉnh dậy, người đó sẽ dần dần trở thành cao thủ kỷ nguyên trong hiện thực trong vòng vài tháng.
Ngô Bình đáp: "Được thôi".
Thế rồi, anh tiếp tục luyện chế lò đan dược thứ ba.
Người vừa lên tiếng là một nam tu sĩ trông còn khá trẻ đang đứng ngay ở cửa. Thế nhưng, những người phía sau không có ý kiến gì, tựa hồ như ngầm khẳng định địa vị của nam tu sĩ trẻ tuổi này.
Mọi người lặng lẽ chờ đợi, thời gian trôi qua từng chút một. Ba giờ sau, cảnh tượng xung quanh mọi người bỗng trở nên hư ảo, rất nhiều người lần lượt tiến vào mộng cảnh, không phân biệt được giữa thực và mộng.
Đột nhiên, giấc mơ biến mất, Ngô Bình bước ra ngoài với một viên đan kích cỡ bằng quả óc chó, bề mặt viên đan có màu sắc sặc sỡ như một giấc mơ.
Quách Huyền cười nói: "Lý Đan Hoàng thật là lợi hại, lại là đan dược cấp bất tử!"
“Chúc mừng Lý Đan Hoàng!”, bên ngoài mọi người đồng thanh chúc mừng Ngô Bình.
Nam tu sĩ trẻ ban nãy lập tức bước tới: "Lý Đan Hoàng, tại hạ có thể đi vào được không?"
“Mời vào", Ngô Bình đáp.
Nam tu sĩ trẻ này rất khôi ngô tuấn tú, anh ta chắp tay hành lễ, nói: "Lý Đan Hoàng, liệu có thể bán cho tôi một viên Nhất Mộng Vạn Cổ đan được không?"
Ngô Bình liếc anh ta một cái, cười nói: "Đương nhiên có thể, chỉ là đan dược này đối với cảnh giới của người sử dụng có yêu cầu nhất định. Hơn nữa cũng phải chuẩn bị đầy đủ tài nguyên tu luyện".
Nam tu sĩ: "Tôi có thể làm tất cả những việc này".
Ngô Bình gật đầu: "Đã vậy thì viên đan này có thể bán cho anh".
Nam tu sĩ: "Xin Đan Hoàng cứ ra giá".