Tả Kỳ Phong khẽ thở dài: “Sư đệ không cần kinh ngạc, thật sự là Thiên Địa kiếm tông quá cần thiên kiêu, vì địa vị của Thiên Địa kiếm tông khá nhạy cảm, nếu không thể lớn mạnh thì sau này sẽ không còn chỗ đứng. Không chỉ có Cửu Thiên kiếm vực đang hăm he chúng ta, đến Tiên Đình cũng không yên tâm”.
“Vì vậy ngoài mặt Thiên Địa kiếm tông có vẻ rất an toàn nhưng thực tế lại đang đứng trước bờ vực giữa sự sống và cái chết. Thậm chí ba vị thái thượng trưởng lão dần dần cũng đã muốn rời khỏi kiếm tông, tự tìm lối thoát”.
Ngô Bình nói: “Em hiểu rồi, sư huynh, ý của anh là hôm nay em nhất định phải để họ biết em là thiên kiêu”.
Hai người đồng thanh đáp: “Không sai”.
Anh mỉm cười, nói: “Chuyện này thì dễ”.
Ba người uống trà một lúc thì lại lên đường tiến về thành Huyền Hoàng.
Trước đó Ngô Bình đã trở thành đại sư luyện đan ở đây, lần này anh phải thi được đại sư luyện đan cấp cao hơn.
Lúc anh quay lại hội quán luyện đan, những người tiếp đón đều rất khách sáo với anh, vì bây giờ anh đã là thầy luyện đan cấp cao.
“Xin hỏi anh muốn thi cấp độ nào?”
Ngô Bình: “Làm phiền, tôi muốn khảo hạch đại sư luyện đan bốn sao”.
Chỉ có thế lực siêu cấp mới cung phụng được đại sư luyện đan năm sao, anh cảm thấy mình không cần thiết phải gấp gáp đạt tới mức đó. Hơn nữa, anh có lòng tin với cấp bốn sao hơn, năm sao thì sẽ có chút mạo hiểm.
Hoa Nguyên Cát và Tả Kỳ Phong nghe Ngô Bình nói thì vui mừng, cả nhìn nhau cười.
Người tiếp đón rất vui vẻ nói: “Được, mời đi theo tôi”.
Ngô Bình thấy anh ta không nhận tiền thì hỏi: “Không thu tiền sao?”
Đối phương mỉm cười, nói: “Thầy Trương, vì anh là thầy luyện đan cao cấp nên có thể miễn phí ba lần khảo hạch đầu tiên”.
Ngô Bình đến một phòng luyện đan lớn hơn nhiều, bên trong được bày trí tinh tế, phẩm chất của lò luyện đan cũng rất cao.
Vì thầy luyện đan bốn sao phải thi rất nhiều nội dung, anh phải chọn ra hai nhóm phương thuốc từ ba nhóm để khảo hạch, tổng cộng phải luyện chế sáu lò.
Ngô Bình nhìn sơ qua phương thuốc thì biết không có vấn đề gì lớn nên bắt tay vào luyện ngay.
Lò đan đầu tiên ra đan bậc ba là qua ải nhưng anh luyện chế ra thành đan bậc một.
Lò đan thứ hai yêu cầu phải là đan bậc hai, anh vẫn luyện được đan bậc một.
Lò thứ ba và thứ tư chỉ cần luyện được đan bậc một là qua ải, anh luyện được đan vương phẩm.
Lò thứ năm và thứ sáu phải luyện được đan vương phẩm mới qua được ải, anh đã luyện được đan đế phẩm.
Ngô Bình mất hơn ba tiếng đồng hồ, đan do anh luyện ra lần lượt được kiểm nghiệm và đánh giá. Cuối cùng, hội quán luyện đan đã đưa ra quyết định, Ngô Bình chính thức trở thành thầy luyện đan bốn sao.
Hội quán luyện đan kinh ngạc, lát sau, một đại sư luyện đan mang huy hiệu bốn sao màu bạc bước ra, đích thân trao tặng danh hiệu cho anh.
Lúc Ngô Bình nhận được huy hiệu thì phát hiện bốn ngôi sao trên huy hiệu có màu tím, anh hỏi: “Đại sư, sao màu sắc ngôi sao của chúng ta không giống nhau?”
Ông già mỉm cười, nói: “Đại sư, bốn sao cũng có phân cao thấp, cao nhất là màu tím, sau đó là màu vàng, cuối cùng là màu bạc. Cậu là đại sư luyện đan tử bốn sao cấp cao nhất”.