Ngô Bình không quan sát kỹ mà cầm chúng lên rồi rời khỏi tiên điện Thái Ất.
Lúc này, Đông Phương Anh Minh đã chờ ở bên ngoài rất lâu. Khi thấy tiên điện dần biến mất, ông ấy cuống lên. Nếu Ngô Bình không thể ra ngoài kịp thời thì chắc sẽ mất tích cùng tiên điện mất.
May mà không lâu sau, anh đã xuất hiện rồi đi về phía ông ấy.
Đông Phương Anh Minh mừng rỡ hỏi: “Đại Ti Đan, cậu có thu hoạch gì không?”
Ngô Bình: “Cũng có một chút, tôi cần về bế quan để lĩnh ngộ một thời gian”.
Đông Phương Anh Minh biết chắc chắn Ngô Bình đã nhận được lợi ích nào đó nên vội nói: “Tốt, chúng ta về thôi”.
Về đến đan uyển, Ngô Bình vừa tu luyện vừa xử lý công việc.
Trong một tháng sau đó, nhờ sự huấn luyện cùng dẫn dắt của anh, mấy nghìn thầy luyện đan đã thành công luyện chế được vài loại đan dược, từ đó giảm phần lớn chi phí mua đan dược bên ngoài và cũng tăng thêm thu nhập cho đan uyển. Thậm chí nhờ kế hoạch của Ngô Bình mà họ còn nghiên cứu ra một loại đan dược có hiệu quả tốt hơn mà xưa nay chưa từng có, sau đó cung cấp cho hoàng thất và quân đội.
Không chỉ thế, Lạc Ngưng Đan còn mở lớp bồi dưỡng thầy luyện đan, đào tạo ra rất nhiều thầy luyện đan hợp quy cách cho Tiên Giới Thái Ất. Hơn nữa, các thầy luyện đan được bồi dưỡng chỉ học vài loại đan dược khi bắt đầu. Chờ họ học thành rồi thì cũng chỉ có thể luyện chế những loại mà mình học, như vậy có thể nâng cao hiệu suất và chất lượng của đan dược.
Thời gian qua, Ngô Bình đã tu luyện thành công bốn loại chú pháp và năm loại thần thông rồi dung hợp cùng Tương chí tôn.
Sau đó, anh lần lượt dung nhập 49 Tương chí tôn cùng với các thần thông. Nhưng việc này cần tiêu tốn rất nhiều thiên tài địa bảo, mỗi khi dung hợp được một Tương chí tôn đều tốn cả chục tỷ tiền Đại Đạo.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, Ngô Bình còn có rất nhiều thần thông chưa dung hợp, vì thế sẽ còn tốn nhiều tiền tiếp.
Tuy chưa chắc anh đã có đến con số chục nghìn Tương, nhưng trên một nghìn thì vẫn có. Anh đã tu luyện tinh thuật, áo thuật, thần thông và chú pháp, chúng đều có thể ngưng tụ ra Tương của mình.
May mà Ngô Bình đang không thiếu tiền, dù anh đang tiêu rất nhiều tiền, nhưng thu nhập đầu vào vẫn không giảm.
Trong thời gian này, anh đã luyện chế thành công hết đan dược trên bia ngọc và nhận được phần thưởng một nửa tiền thuế trong sáu năm của hoàng triều. Đương nhiên, hoàng triều Thái Ất không thể có khoản tiền ấy ngay được, vì thế đành nợ tạm. Nhưng Ngô Bình có thể trừ thẳng vào lợi nhuận của đan uyển hoặc dùng dược liệu của đan uyển để gán nợ.
Sau hàng loạt chính sách của Ngô Bình, đan uyển Thái Ất như đổi giao diện mới. Tháng này, lợi nhuận đã trên 30 nghìn tỷ tiền Đại Đạo, đấy còn chưa kể nhiều khoản chưa thu tiền.
Chờ đan uyển ổn định, anh bảo Lạc Ngưng Đan trấn thủ ở đây, còn mình thì về Cửu Dương Cảnh.
Liễu Tam Tương và Hắc Tướng vẫn chờ anh ở đây nên anh cần quay về một chuyến, tiện
thể thử đi mở kho báu Thái Nhất.