Cho đến khi giá cả lên đến mười tỉ thì số người cạnh tranh vẫn còn hơn mười người!
Sau khi đấu giá hết lần này đến lần khác, viên đan dược cuối cùng được một người siêu giàu mua được với giá trên trời là hai mươi lăm tỉ tám!
Buổi đấu giá từ thiện kéo dài ba tiếng rưỡi, tổng cộng bán thành công bốn trăm năm mươi món đồ, quyên góp được tổng bốn chín tỷ bảy trăm ba mươi sáu triệu năm trăm nghìn tệ! Trong đó, hơn bốn mươi tỉ tiền quyên góp đều do đấu giá món đồ của Ngô Bình.
Buổi đấu giá từ thiện danh chấn khắp thiên hạ, bỗng chốc khiến tên tuổi Từ Thiện Đường Giang Nam vang xa gấp bội.
Buổi đấu giá kết thúc, Âu Dương Trí Viễn lên sân khấu phát biểu, tuyên bố kế hoạch từ thiện tiếp theo của Từ Thiện Đường Giang Nam. Khi ông ấy nói Từ Thiện Đường Giang Nam mỗi tháng sẽ công bố bảng kê tài chính thu chi chi tiết, hơn nữa năm nay sẽ chi một trăm tỉ giúp đỡ cho trẻ em thất học, giúp đỡ trẻ em khuyết tật phục hồi sức khỏe, xã hội phản ứng mạnh mẽ, chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, Từ Thiện Đường Giang Nam đã nhận được hơn chục tỉ quyên góp từ mọi tầng lớp xã hội.
Hạ Quốc có hàng triệu trẻ em thất học hàng chục triệu trẻ em khuyết tật, và cả hàng trăm triệu trẻ mồ côi. Chuyện tiếp theo mà Từ Thiện Đường Giang Nam muốn làm chính là hỗ trợ những đứa trẻ này.
Sau khi buổi đấu giá từ thiện kết thúc, thì tiến hành tiệc đêm từ thiện. Tiệc đêm lần này thì Ngô Bình không tham gia, cậu đưa Tuyết Vũ quay về khách sạn nghỉ ngơi.
Thế nhưng, trên đường quay về khách sạn, Ngô Bình nhận được điện thoại của Lâu An Dân, nói công trình về cơ bản đã hoàn thành, ông ta rất cám ơn vì Ngô Bình đã giúp đỡ nên tối nay muốn mời cậu ăn tối.
Ấn tượng của Ngô Bình về Lâu An Dân cũng không tệ, vì vậy bảo Tuyết Vũ nghỉ ngơi trước, một mình cậu đi đến Lâu phủ dự tiệc.
Tại sảnh lớn nhà họ Lâu, vợ mới cưới của Lâu An Dân là Ngọc Kinh Hồng rất căng thẳng, cô ta hỏi: “Chồng à, cậu Ngô là người tu hành, thuốc anh tìm được có tác dụng với cậu ta không?”
Lâu An Dân thản nhiên nói: “Anh đã tìm cao nhân nghe ngóng rồi. Loại thuốc này không phải thuốc độc, nó chỉ là có thể nâng cao ham muốn của đàn ông mà thôi, nên dù có là thần tiên cũng sẽ không chống đỡ được dược lực của nó”.
Ông ta nhìn Ngọc Phi Hồng, nói: “Hồng Hồng, chỉ cần em có thể mang thai máu mủ của cậu Ngô, sau này em muốn gì anh cũng đều cho em!”
Ngọc Phi Hồng cắn môi, tâm trạng vô cùng phức tạp.
Nửa tiếng sau, Ngô Bình đã đến, Lâu An Dân lấy rượu thuốc thượng đẳng trân quý ra, đích thân rót rượu cho Ngô Bình.
Tửu lượng của Ngô Bình rất mạnh, dưới sự tiếp đãi nhiệt tình của Lâu An Dân cũng uống nhiều thêm mấy ly!
Tửu lượng của Lâu An Dân không tốt, ba bốn ly xuống bụng đã say bất tỉnh nhân sự, được người làm đỡ xuống.
Ngược lại tửu lượng của Ngọc Phi Hồng lại không tệ, uống cùng Ngô Bình không ít. Uống đến lúc này, Ngô Bình cảm thấy Ngọc Phi Hồng trong mắt mình rất đẹp, người tu hành như cậu cũng không nhịn được mà tim đập mạnh.
Ngọc Phi Hồng đỏ mặt, thấp giọng nói: “Cậu ngô, tôi đây tửu lượng không bằng, có thể đưa tôi về phòng nghỉ ngơi không”.
Ngô Bình không nghĩ nhiều: “Đương nhiên là được”.
Cậu đỡ Ngọc Phi Hồng đi đến phòng của cô ta, thế nhưng hai người vừa vào phòng, Ngọc Phi Hồng đột nhiên ôm sát cổ cậu, hai người xoay tròn ngã xuống sô pha.
Ngô Bình uống phải rượu thuốc có bỏ thuốc trong đó, thuốc này không phải là thuốc độc, nên thân thể cậu không bài trừ, nhưng thuốc này kích phát bản năng của đàn ông, vì vậy sau khi do dự chốc lát thì cậu đã ôm chặt Ngọc Phi Hồng.
Sau trận mây mưa, Ngô Bình cũng tỉnh lại, cậu nhìn người phụ nữ trong lòng mình, tâm tình phức tạp. Cậu không hiểu, tại sao Lâu An Dân muốn đưa vợ ông ta ngủ với mình, là muốn lấy lòng mình sao?
Ngọc Phi Hồng cúi đầu không nói, im lặng âm thầm nhìn Ngô Bình.
Ngô Bình thở dài một hơi, mặc quần áo cho cô ta rồi nói: “Xin lỗi, không nhịn được”.
Ngọc Phi Hồng khẽ nói: “Là tôi tự nguyện, không liên quan đến cậu Ngô”.
Ngô Bình cười khổ, nói: “Cô có yêu cầu gì, có thể nói với tôi, tôi sẽ thỏa mãn cho cô”.