Để luyện chế loại Thiên Thánh Đan này cần phải đạt được cảnh giới Thiên Thánh thì mới được, trong thiên hạ chỉ có anh mới có thể luyện chế.
Việc luyện chế Thiên Thánh Đan không dễ dàng, mẻ đầu tiên đã thất bại, mẻ thứ hai được nhị phẩm, bắt đầu đến mẻ thứ năm mới đạt đến phẩm chất truyền kỳ, qua đến mẻ thứ sáu thì cuối cùng anh cũng đạt được đến cấp bất hủ. Thiên Thánh Đan cấp bất hủ có rất nhiều lốc xoáy nhỏ trên bề mặt, mỗi lốc xoáy đều thông với một không gian thần bí. Nhìn kỹ thì thấy trong lốc xoáy như có một bóng người bá đạo với sức mạnh vô cùng phi phàm.
Sau đó, anh tiếp tục luyện Thiên Thánh Đan, trong đó có chín viên dưới cấp truyền kỳ, sáu viên cấp truyền kỳ, mười hai viên cấp bất hủ.
Sau khi luyện mẻ đan dược cuối cùng thì cũng đã đến ngày thứ sáu, Trần Nhược Nhàn cũng đã thu mua được hơn ba vạn tiệm thuốc, tiêu tốn hết hơn hai ngàn tủ tiền đạo.
Ngày mai đã là đại hội đan dược, Ngô Bình không luyện đan nữa, anh lấy ra một viên Bách Luyện Thánh Đan cấp truyền kỳ đưa cho Trần Nhược Nhàn uống, rồi cười, nói: “Nhược Nhàn, em thử xem công hiệu thế nào”.
Trần Nhược Nhàn cầm viên đan dược lên, thấy nó khác lạ thì cười, hỏi: “Đây là đan dược gì?”
“Bách Luyện Thánh Đan, nó có thể giúp em có được thể chất của thánh nhân”.
Trần Nhược Nhàn uống Bách Luyện Thánh Đan, vô số luồng sức mạnh lớn lan truyền và chấn động trong cơ thể cô ấy, cô ấy liền ngồi xếp bằng xuống, luyện hóa và hấp thụ. Sau đó, cơ thể Trần Nhược Nhàn bắt đầu có những biến hóa thần kỳ, cho đến khi mặt trời lặn thì mới dừng lại.
Cô ấy mở mắt ra, cảm thấy thể chất của mình được nâng cao rất nhiều, cô ấy kinh ngạc, nói: “Đan dược thật lợi hại. Vốn dĩ em chỉ có thể chất Thái Cổ Chân Nhân, tu vi cũng không tệ. nhưng Bách Luyện Thánh Đan này vẫn đem đến cho em thu hoạch lớn, em dám chắc chắn, dù người thường uống nó thì cũng có thể trở thành thiên tài với tư chất siêu phàm”.
Ngô Bình cười, nói: “Điểm mạnh nhất của loại đan dược này nằm ở chỗ uống càng nhiều thì thay đổi sẽ càng nhiều, chỉ có sau khi uống đến viên thứ mười thì công hiệu của nó mới giảm đi”.
“Tuyệt vời”. Trần Nhược Nhàn cảm thán: “Anh Lý, đẳng cấp của anh chắc chắn không phải chỉ là đan vương”.
Ngô Bình: “Để có cơ hội anh sẽ thử lại”.
Đêm hôm đó, Trần Nhược Nhàn uống viên Bách Luyện Thánh Đan thứ hai, thế chất lại một lần nữa được nâng cao và tiếp diễn đến sáng sớm ngày hôm sau.
Hôm nay là ngày diễn ra đại hội đan dược, Ngô Bình và Trần Nhược Nhàn đến khu vực đan dược, bắt đầu bày hàng.
Chương trình quan trọng nhất của đại hội đan dược là trưng bày đan dược. Thông thường đan dược được trưng bày thỏa mãn hai điều đặc biệt, một là loại đan dược mới được nghiên cứu ra, hơn nữa có hiệu quả tương đối tốt, đã vượt qua kiểm nghiệm của người dùng. Hai là đan dược được cải tiến, đan dược đã được cải tiến có hiệu quả và giá trị cao hơn bình thường. Đương nhiên, còn có một số đan dược cổ được trưng bày, chúng đều rất đặc biệt, có lịch sử lâu đời.
Muốn trưng bày đan dược thì phải kiểm tra đan dược trước, việc kiểm tra được thực hiện bởi mười vị tu sĩ có nền tảng luyện đan, sau đó cho điểm trên bốn phương diện, gồm hiệu quả, sáng tạo, độ hoàn thiện và tính đặc biệt, nếu một viên đan dược có điểm tổng được tròn một trăm điểm thì hiệu quả được bốn mươi điểm, tính sáng tạo được mười điểm, tính hoàn thiện được mười điểm, tính đặc biệt được hai mươi điểm.
Mỗi mặt sẽ do mười tu sĩ kiểm tra cho điểm, sau đó đưa qua kết quả tổng hợp. Thường thì những đan dược có thể đạt trên sáu mươi điểm thì đều là đan dược hiếm có, chỉ có khoảng năm phần trăm trong số tất cả những đan dược tham gia trưng bày có thể đạt đến mức trên sáu mươi điểm, những đan dược có thể đạt được bảy mươi điểm thì càng ít hơn, thuộc dạng trăm viên mới được một viên. Còn những viên trên tám mươi điểm thì mỗi lần trưng bày cũng chỉ có được một hai loại đạt được, nhưng đến nay vẫn chưa từng xuất hiện đan dược trên chín mươi điểm.