Chu Thiên Mi: “Thiên Mi nghĩ cô ta rất tốt, dù xét về ngoại hình hay nhân phẩm”.
Ngô Bình: “Không nhắc đến cô ta nữa. Vân Thường, tối nay tôi sẽ dạy cô tu luyện trước”.
Vân Thường cười nói: “Vâng”.
Thế là Ngô Bình dành cả buổi tối dùng linh khí và bí lực để nâng thực lực của Vân Thường lên đến luyện khí cấp mười.
Thông thường một người dù có đủ tư chất, tư chất cực tốt cũng rất khó tu luyện đến cảnh giới bí lực một cách vẹn toàn. Nhưng nếu có Ngô Bình giúp thì mọi chuyện đều trở nên đơn giản.
Ngày hôm sau, Ngô Bình nghỉ ngơi một lúc, sau đó đến gặp Trương Cổ Nguyệt.
Trương Cổ Nguyệt và nhóm thành viên cấp cao của Huyền Minh Giáo đang đợi anh, Ngô Bình vừa đến, Trương Cổ Nguyệt cười nói: “Ngô Bình, quả nhiên Kim Long Môn đã chấp nhận lời thách đấu. Hơn nữa đối phương còn dùng đến kế sách liên hoàn”.
Ngô Bình tò mò hỏi: “Kế sách liên hoàn là sao?”
Trương Cổ Nguyệt: “Lần này Kim Long Môn sẽ cử hai cao thủ. Nếu Tiêu Phá Thiên bị đánh bại, họ sẽ cử người thứ hai. Người này tên là Hiên Viên Long Uy, là người đứng đầu trong số các đệ tử ưu tú của Kim Long Môn, thần thông cấp chín. Khi người này tu luyện cảnh giới bí lực luyện khí đã lĩnh hội được mười hai loại bí lực. Ngoài ra hắn còn nhiễm phải ba loại tiên khí mà Kim Long Môn sở hữu”.
Ngô Bình nói: “Chỉ là nhiễm phải sao? Đệ tử còn tưởng là luyện hóa”.
Trương Cổ Nguyệt nghiêm túc nói: “Ngô Bình, lần này Huyền Minh Giáo đã đánh cược cả tôn nghiêm và lợi ích rất lớn, nếu thua ván đầu, chúng ta sẽ mất hai mỏ quặng; nếu thua ván thứ hai, không chỉ phải trả lại những gì đã thắng trước đó mà còn phải nhường một phần ba lãnh thổ của Huyền Minh Giáo cho đối phương”.
Ngô Bình cười nói: “Quả là một canh bạc lớn”.
Trương Cổ Nguyệt: “Dĩ nhiên Kim Long Môn cũng đã thể hiện đủ thành ý. Nếu cậu có thể đánh thắng Hiên Viên Long Uy, chúng ta có thể lấy đi một phần tư lãnh thổ của Kim Long Môn, trong đó bao gồm mười mấy mỏ quặng có giá trị, cũng có rất nhiều người dân”.
Ngô Bình: “Giáo chủ, nếu Kim Long Môn thua có phải sẽ chó cùng cắn dậu không?”
Trương Cổ Nguyệt: “Trong cuộc so tài lần này, cả hai bên đều đã hẹn với những nhân vật quan trọng, nếu ai dám nuốt lời, người làm chứng sẽ không ngồi yên mặc kệ, dù sao họ cũng đã sẽ lấy được ít lợi ích gì đó”.
Ngô Bình nhíu mày: “Người chứng kiến cũng được lợi sao?”
Trương Cổ Nguyệt nói: “Đương nhiên, không có lợi ích thì ai lại sẵn lòng làm chứng cho chúng ta? Cho dù ai được lợi thì đều sẽ lấy một phần trong đó chia cho người làm chứng”.
Ngô Bình tò mò hỏi: “Người chứng kiến là ai thế?”
Cừu Quang Thái: “Một cường giả thần thông đến từ vũ trụ Đạo Cảnh tầng năm, một cường giả thần thông khác đến từ vũ trụ Đạo Cảnh tầng sáu”.
Trương Cổ Nguyệt: “Điều này không quan trọng, chỉ cần có thể thắng hai người liên tiếp, Huyền Minh Giáo có thể được phục hưng. Đến lúc đó, Ngô Bình cậu chính là người có công lớn của Huyền Minh Giáo”.