Ngô Bình hỏi: "Lư soái là ai?"
Hoa Kiến Thành: "Lư soái là một vị tướng canh giữ bờ biển, sau lưng ông ta có tu sĩ lợi hại chống lưng! Địa vị của Lư soái cao đến nỗi, thậm chí đến hoàng đế còn không dám tùy tiện gây khó dễ. Như vậy là đủ để tiên sinh thấy địa vị của Lư soái cao thế nào rồi phải không?"
Ngô Bình: "Nhân vật lớn như vậy mà cũng chạy tới đây ăn cơm sao?"
Hoa Kiến Thành: "Nghe thiếu soái nói muốn tới nơi này mua một loại dược liệu. Hôm nay mua được dược liệu, tâm trạng cậu ta rất tốt, muốn tới đây chơi hai ngày rồi mới trở về".
Nghe nói đến dược liệu, Ngô Bình hỏi: "Dược liệu gì, ông có thấy nó chưa?"
Hoa Kiến Thành cười khổ nói: "Địa vị của tôi thấp, đương nhiên không được nhìn thấy. Nhưng nhìn dáng vẻ cẩn trọng của thiếu soái, nhất định không phải dược liệu bình thường".
Ngô Bình gật đầu, không hỏi thêm câu nào.
Sau đó, anh ấy đến nơi mà Từ Tử Yên và những người khác đang phát sóng trực tiếp và thấy buổi phát sóng trực tiếp vẫn đang diễn ra, Từ Tử Yên không hát mà đang giao lưu với người hâm mộ của cô ấy.
Anh liếc nhìn một cái thì không khỏi sửng sốt, chỉ trong nửa ngày, lượng người hâm mộ của Từ Tử Yên đã vượt quá một triệu, số người xem trực tuyến cũng gần một triệu rưỡi.
Từ Tử Yên rất tự hào, cười hỏi: "Ngô đại ca, thế nào? Em nói không sai chứ, Tử Yên rất phù hợp với bài hát này".
Ngô Bình gật đầu: "Không tồi, hôm nay em nhận được bao nhiêu tiền bo rồi?"
Từ Tử Yên: "Tổng số tiền thưởng đã vượt quá hai triệu và vẫn đang tăng lên. Ngô đại ca, hay để Tử Yên học thêm một bài hát và tiếp tục vào ngày mai?"
Ngô Bình: "Được chứ".
Trong một diễn biến khác, Nhan Băng cũng vừa dừng phát sóng trực tiếp và hôm nay cô ấy cũng đã làm rất tốt, có được nửa triệu người hâm mộ và hiện là một trong những người phát sóng trực tiếp nổi tiếng nhất cả nước.
Mười một giờ, Từ Tử Yên cuối cùng cũng ngừng phát sóng trực tiếp.
Tôn Tử Nghiên gọi mọi người lại và nói: "Tôi đã suy nghĩ rồi, Tử Yên và Băng Băng sau này mỗi tuần hãy hát một bài hát mới. Ngày mai công ty mới của chúng ta sẽ được thành lập, hai cô chính là hai ca sĩ đầu tiên được công ty ký hợp đồng ".
Từ Tử Yên: "Công ty sau này cũng sẽ ký hợp đồng với người khác sao?"
Tôn Tử Nghiên: "Đương nhiên. Ngày mai tôi sẽ đến nhạc viện để tuyển những cô gái xinh đẹp và đào tạo một lứa khác".
Nói xong, cô ấy nhìn về phía Ngô Bình, cười nói: "Anh Ngô, chuyện hát hò phải nhờ anh rồi!"
Ngô Bình: "Công ty có cổ phần của tôi không?"
Tôn Tử Nghiên cười nói: "Đương nhiên, hơn nữa cổ phần của anh còn chiếm đa số, khoảng chừng 70%".
Ngô Bình gật đầu: "Được. Đến lúc đó cô muốn bao nhiêu bài tôi cũng cho cô được".
Lúc này, Tôn Tử Nghiên liếc nhìn thời gian nói: "Anh Ngô, ngày mai tới nhà tôi ăn cơm đi. Mấy ngày anh không ở đó, ông nội tôi mỗi ngày đều nhớ đến anh".
Ngô Bình cười nói: "Được, chiều mai tôi sẽ đến thăm ông".
Tôn Tử Ngiên, Nhạn Băng và những người khác ai về nhà nấy, chỉ còn Từ Tử Yên ở lại.
Ngô Bình hỏi: "Tử Yên, muộn như vậy mà em không về nhà sao?"
Từ Tử Yên bình thản nói: "Em không có nhà".
Ngô Bình sửng sốt: "Em không có nhà?"