Mọi người lập tức kích động, nói như thế chẳng phải con cháu của họ đều có thể tham gia vào Kiếm Cung hay sao?
Thế nhưng lập tức có người tạt một gáo nước lạnh: “Nếu Côn Luân kiếm cung dễ dàng gia nhập như vậy, vậy còn là đại giáo sao?”
Vừa nghe nói thế, tất cả mọi người đều cảm thấy có lý, từ trước đó giờ gia nhập vào đạo giáo luôn rất khó, người có thể gia nhập đại giáo đều là các thiên tài được tuyển chọn khắt khe, nếu dễ dàng gia nhập Kiếm Cung, vậy thì thân phận đệ tử Tiên Giáo còn đáng giá hay không?
Lý Thanh Đế đã có chuẩn bị từ trước, anh ta nói: “Vị này nói rất có lý, Kiếm Cung có một bộ hướng dẫn từng bước tu hành, bắt đầu từ tu hành nhập môn cơ bản, tất cả mọi người đều có thể mua một bộ nhập môn cơ bản từ các hiệu sách ở khắp nơi”.
Mọi người ở đây đều sửng sốt, từ xưa đến nay tu hành luôn là chuyện chỉ có một số ít người có thể làm được, người không thân phận hoặc địa vị hoàn toàn không thể tu luyện được, vì cả cuộc đời họ chưa bao giờ có thể tiếp xúc với các công pháp dù là cấp thấp nhất.
Thế nên trên thực tế không phải nhân gian thiếu thiên tài mà là thiếu cơ chế tuyển chọn nhân tài, cho dù có vài môn phái mỗi năm đều chiêu mộ người mới, nhưng phạm vi tuyển chọn thường chỉ giới hạn ở một vài quý tộc, hoàng thân quốc thích. Họ chưa từng nghe nói về việc bán rẻ công pháp cho mọi người như Côn Luân Kiếm Cung.
Có người lập tức đặt ra nghi vấn: “Côn Luân Kiếm Cung bán công pháp cho mọi người như vậy, thì có thể thế nào? Lẽ nào cậu hy vọng sẽ có thiên tài xuất hiện trong những người làm ruộng, thợ sắt sao?”
Lý Thanh Đế nói: “Mỗi người đều có tiềm năng của mình, chỉ cần có thể khai thác tiềm năng của mình thì có thể trở thành tu sĩ cường đại. Linh Xuyên có mấy chục tỷ người dân, cho dù chỉ có một phần một trăm ngàn người có thể tu luyện thì cũng có mấy trăm ngàn người, chỉ cần có một phần trăm trong mấy trăm ngàn người đó là thiên tài thì có hàng ngàn thiên tài”.
Có người hỏi: “Chọn người tu hành trong số người bình thường, điều này có lợi gì với chúng tôi?”
Lý Thanh Đế: “Hỏi hay lắm. Cách làm như trên có thể đảm bảo chất lượng và giá trị của các đệ tử tiên giáo Thái Thanh. Như vậy, giá trị của con cháu mọi người sẽ không giảm xuống sau khi gia nhập Côn Luân Kiếm Cung và trở thành đệ tử Tiên giáo”.
“Ý cậu là chúng tôi có thể dễ dàng gia nhập vào Côn Luân Kiếm Cung?”
Lý Thanh Đế: “Tất nhiên, mọi người mới là chủ nhân của Linh Xuyên, có tài nguyên và thực lực nên Côn Luân Kiếm Cung sẽ lấy một phần ba vị trí phân chia cho các vị ngồi tại đây, để con cháu của các vị, bất kể tư chất thế nào cũng có thể gia nhập vào Côn Luân Kiếm Cung và trở thành đệ tử của Đại Giáo”.
Nghe thấy thế, tất cả mọi người đều vui mừng khôn xiết, điều bọn họ lo lắng nhất là số lượng đệ tử của Côn Luân Kiếm Cung, hiện tại có một số được miễn phí, vậy thì tốt rồi.
Những người có động cơ thầm kín tiếp tục dội gáo nước lạnh: “Trong lịch sử từng có rất nhiều thế lực đã đến Linh Xuyên để thành lập chi nhánh, nhưng tiếc là không ai trong số họ thành công. Vẫn chưa biết Côn Luân Kiếm Cung này sẽ tồn tại trong bao lâu, bây giờ vẫn còn quá sớm để nói những điều này nhỉ?”
Lý Thanh Đế: “Ngay cả Phiêu Miểu Đạo Quân cũng đã đích thân đến đây, hơn nữa còn thay đổi phong thủy của dãy núi Linh Kiếm, Côn Luân Kiếm Cung nhất định sẽ phát triển”.
Anh ta ngừng chốc lát: “À phải rồi, cung chủ Lý Huyền Bình là một kiếm tu có thiên phú rất cao, bất khả chiến bại với những người cùng cảnh giới. Tương lai anh ấy chắc chắn có thể dẫn dắt Kiếm Cung đi đến vinh quang, mọi người yên tâm”.
“Bất khả chiến bại với những người cùng cảnh giới? Anh có tin vào những lời của mình không?”, có người cười nhạo.
Lý Thanh Đế nói: “Thôi vậy, để những người có cái nhìn thiển cận như mọi người nhìn xem phong thái của cung chủ”.