Ngô Bình hét to một tiếng, Tiên Thiên Mẫu Phù tỏa ra hào quang rực rỡ, những mảnh vụn của bùa đã nát trước đó đều bị hút về phía nó.
Tiên Thiên Mẫu Phù này chính là gốc của các loại bùa trong thiên hạ, trước đó hắn luôn dùng bùa là để mượn dùng uy lực khổng lồ của sát trận, đánh nát những lá bùa kia thành từng mảnh nhỏ.
Vô số mảnh nhỏ lập tức vây quanh Ngô Bình, ngưng tụ thành một bùa sáng khổng lồ, bùa sáng này và hơi thở của anh hòa làm một, biến thành một thứ hình dạng chuông màu vàng.
“Keng!”
Bàn tay khổng lồ đánh xuống, chuông vàng nổ tung, bàn tay lại bị hất ngược ra ngoài.
“Đoong đoong đoong!”
Nhưng chuông vàng không thể duy trì quá lâu, sau bốn lần, chuông kia biến mất.
Lúc này uy lực của Cửu Thiên Thập Địa Tuyệt Sát Thần Kiếp đã giảm hết chín mươi phần trăm.
Ngô Bình tức giận hét một tiếng, Thần Anh thúc giục kiếm quang phóng lên cao hơn cả chín tầng trời. Trên tinh không, vô số bàn tay màu đen to lớn vươn ra định ngăn cản Ngô Bình phá vỡ cấm chế.
“Vạn tương hợp nhất, vạn kiếm quy tông! Phá cho ta!”, Ngô Bình thét.
Thần môn chấn động, tất cả thần thông chú pháp, bí thuật ảo thuật... toàn bộ bùng nổ, vô số bàn tay lớn lập tức bị đánh nát. Thần Anh của Ngô Bình phá tan chướng ngại, tiến vào ánh sáng.
Thế giới bỗng yên tĩnh, sát trận biến mất, mây đen tan đi.
Không trung, một luồng thánh quang như phóng ra từ trong vô hạn chiếu tới trên Thần Anh của Ngô Bình. Thần Anh chí tôn mạnh mẽ của Ngô Bình đã được thánh quang tẩy lễ, bắt đầu quá trình lột xác.
Thần Anh biến thành vô số điểm sáng, sau đó tổ hợp lại, ngưng tụ thành một bóng người giống hệt Ngô Bình, thần hồn cao mười vạn trượng, quanh thân có lửa cháy hừng hực, chớp quấn quanh, sấm vang rền, trong hai mắt có phù văn lấp lóe như là thần linh – chúa tể của trời đất này.
“Hoàn thành! Anh ấy thành công rồi!”, Lý Thuần Như mừng rỡ.
Lý Nguyên Hưng cũng nhẹ nhàng thở ra, cười nói: “Đúng vậy, cậu ta thành công, là người đầu tiên trong thế giới này”.
Lúc này, Thần Anh của Ngô Bình đã tiến hóa thành một hình thái khác – Dương Thần! Một hình thái sinh mệnh hoàn toàn mới!
Có được Dương Thần, Ngô Bình đã không cần thể xác nữa, hiện tại, thể xác đối với anh mà nói thì có cũng được, không có cũng chẳng sao. Vì sức mạnh Dương Thần còn mạnh hơn Thần Anh mấy trăm lần. Nhiều lúc, cơ thể sẽ được cất giữ trong Dương Thần.
Dương Thần Ngô Bình co lại thành kích thước bằng một người trưởng thành, cơ thể được anh cất trong thần niệm. Ngô Bình vừa bước ra, người đã đi tới trước mặt Lý Nguyên Hưng.
Lý Nguyên Hưng cười nói: “Cậu Ngô, chúc mừng!”
Lý Thuần Như nói: “Anh Bình, anh giỏi quá, anh là người đầu tiên phá được Cửu Thiên Thập Địa Tuyệt Sát Thần Kiếp từ trước tới giờ đó”.
Ngô Bình mỉm cười: “Tốn bao lâu?”
Lý Thuần Như: “Hai ngày!”
Ngô Bình ở trong sát trận chỉ cảm giác như mới trôi qua mười phút, nhưng thực tế là bên ngoài đã hai ngày trôi qua.
“Đã hai ngày rồi sao?”, Ngô Bình có chút bất ngờ.
Lý Thuần Như: “Anh Bình, chúng ta về thôi!”
Về tới nhà họ Lý, Ngô Bình lại truyền dạy kiếm đạo mới lĩnh ngộ được cho Lý Thuần Như.