Sau đó, Ngô Bình hỏi các quan khách ở đây: “Mọi người có ai biết bang Ngạo Gia không?”
Thấy Ngô Bình có thực lực mạnh nên mọi người không còn sợ nữa, cứ thế kể hết mọi tội lỗi của bang này. Bang Ngạo Gia vô cùng độc ác, chuyên làm chuyện xấu hại người. Đã có rất nhiều các cô gái nhà lành bị họ xâm hại, ngoài ra còn có nhiều người dân vô tội bị họ giết chết, nhưng vì sợ nên không ai dám nói gì.
Một người khác kể tiếp, bang chủ của bang Ngạo Gia có chỗ dựa nên mới hống hách thế. Nghe nói một người anh em của ông ta có tu vi rất cao, là đệ tử của môn pháo lớn, giờ còn đang làm Đề đốc.
Nghe xong, Ngô Bình vung tay, cho hết đám người còn lại của bang Ngạo Gia vào lò luyện đan. Cuối cùng, anh chỉ dẫn theo đúng một tên còn sống quay lại bang phái này để tiêu diệt nốt các thành phần độc hại còn lại. Bang này toàn làm chuyện xấu nên đương nhiên anh phải nhổ tận gốc.
Nơi có người sinh sống thì sẽ có giang hồ, Hải Thành ngày càng phồn vinh nên cách bang phái cũng xuất hiện ồ ạt, Ngạo Gia cũng là một trong số đó.
Bang này nằm ở một công trường bỏ hoang, công trường này có diện tích lớn nên có thể chứa được cả mấy chục nghìn thành viên của bang phái.
Khi thấy số lượng thành viên đông đảo của bang này, Ngô Bình cũng hơi giật mình. Nếu anh phải giết hết những người này thì số lượng quá nhiều, điều này khiến anh hơi do dự.
Anh suy nghĩ một lát rồi ném người dẫn đường xuống đất, sau đó thi triển bí pháp, thay đổi tính cách của họ.
Tất cả những người ở đây đều vô cùng tàn nhẫn, nhưng anh sẽ thay đổi tính cách để biến họ thành những người lương thiện, hơn nữa còn chỉ nghĩ cho người khác mà quên thân mình.
Chuyện này với anh không khó, chỉ mất một ý nghĩ mà thôi.
Vù!
Một cơn gió lớn thổi vào trong đầu của họ, loáng cái tất cả mọi người đã thay tâm đổi tính, mắt ai cũng chứa vẻ bi thương.
Sau đó, họ đã chọn ra một người đại diện mới và đổi tên bang phái thành hội Tế Thế, sau đó dùng tiền trước đây cướp bóc được để giúp đỡ người khác.
Xử lý xong bang này, Ngô Bình quay về khách sạn để tiếp tục cử hành hôn lễ, sau khi bữa tiệc kết thúc, anh còn phải tham gia tiệc nội bộ của nhà họ Nhậm.
Nhậm Thiên Thắng nói: “Huyền Bình, trước đó con bảo bố và San San mua các cửa hàng thì bố mua rồi, thậm chí còn mua nhiều luôn. Đúng như con đoán, sau đó giá của cửa hàng tăng chóng mặt, chúng ta đã kiếm được một khoản lớn”.
Ngô Bình: “Vâng, bố cứ giữ lấy, giá còn tăng nữa”.
Đúng lúc này, có một tiếng gầm như tiếng sấm vang lên: “Ai đã giết anh tao? Ra đây chịu chết mau!”
Ngay sau đó đã có một luồng sát khí tiến vào trong nhà họ Nhậm, rõ ràng người này đến để trả thù Ngô Bình.
Anh vung tay phải lên, một đường kiếm bay lên cao.
Thần niệm của người thanh niên kia lục tìm khắp Hải Thành để tìm người đã giết hại anh mình, đó chính là em của bang chủ Ngạo Gia - Đề đốc mới nhậm chức và có tu vi cảnh giới Hư Tiên.
Đường kiếm bay lên phá vỡ sát khí, sau đó hoá thành nhiều đường kiếm khác để tấn công người thanh niên.
Hắn hoảng hốt rồi nhanh chóng phòng ngự, nhưng không có tác dụng, đường kiếm của Ngô Bình quá mạnh, mọi phòng ngự đều vỡ tan, còn người thanh niên đã bị chém chết tại chỗ.
Giết người đó xong, Ngô Bình tiếp tục cười nói với mọi người như chưa có chuyện gì xảy ra.
Nhậm Thiên Thắng ngẩng lên nhìn rồi hỏi: “Huyền Bình, có phải người của vang Ngạo Gia không?”