Dứt lời, anh đứng dậy định đi ra ngoài, nhưng đã bị Lam Dĩnh kéo lại, cô ấy nói: “Anh cho tôi biết thân phận của anh trước đã”.
Ngô Bình mỉm cười nói: “Tối rồi nói chuyện sau, tôi phải đi làm rồi”.
Ngô Bình quay lại văn phòng nhận việc từ Hạ Ninh. Buổi sáng có một ca phẫu thuật quan trọng, bệnh nhân là một ông trùm bất động sản ở Giang Nam, của cải nhiều vô số kể. Buổi sáng, ông ấy đang tập thể dục thì tự nheien ngã vật ra ngất xỉu, đến giờ đã xác định được là xuất huyết não.
Tháng nào, Hạ Ninh cũng phải thực hiện vài ca phẫu thuật kiểu này nên cũng không thấy khó.
Hạ Ninh: “Ngô Bình, Lam Dĩnh, hai người vào hỗ trợ tôi nhé”.
Ngô Bình: “Đại ca, hay để tôi làm cho?”
Hạ Ninh: “Trình độ của anh còn thấp, đứng cạnh mà xem thôi”.
Ngô Bình: “Ờ!”
Hạ Ninh: “Lại đây, viết bệnh án cho tôi”.
Vì thế, Ngô Bình ngoan ngoãn ngồi viết bệnh án trên bàn, còn những người khác thì ai bận việc nấy.
Một lúc sau, Lam Dĩnh ngồi xuống cạnh anh. Lúc này, phòng không có ai nên cô ấy hỏi: “Rốt cuộc anh là ai?”
Ngô Bình nhỏ giọng đáp: “Tôi là Ngô Bình - cao thủ thanh niên số một dưới cảnh giới Địa Tiên!”
Lam Dĩnh đen mặt: “Tôi đang nghiêm túc đấy”.
Ngô Bình: “Tôi là Ngô Bình, đệ tử tinh anh của kiếm phái Thục Sơn tại Địa Tiên Giới, cao thủ số một trên Nhân Tiên Bảng, đồng thời còn là một thầy luyện đan tài ba”.
Lam Dĩnh càng bực mình hơn: “Anh không muốn nói thì thôi”.
Lam Dĩnh không hề tin lời nói của Ngô Bình, cái gì mà đệ tử kiếm phái Thục Sơn, rồi cao thủ đứng đầu Nhân Tiên Bảng, toàn là lừa đảo hết!
Anh trai cô ấy mới là nhân tài tu luyện, nhưng năm xưa cũng chỉ lọt vào tốp 30 trên Nhân Tiên Bảng thôi, chứ đừng nói là gia nhập kiếm phái Thục Sơn.
Còn thầy luyện đan thì Lam Dĩnh thấy càng hoang đường hơn, Ngô Bình chẳng có chút tu vi nào thì luyện đan bằng niềm tin à?
Ngô Bình cũng chẳng buồn giải thích, mình nói thật mà người ta không tin, anh thở dài rồi nói: “Tôi chỉ là một người yêu thích tu luyện, một thành viên quèn của Võ Thần Ti, làm công việc tình báo”.
Kiểu nói này sẽ khiến người khác tin tưởng hơn, Lam Dĩnh nói: “Thì ra là thành viên của Võ Thần Ti, hừ, xem ra anh vẫn đang điều tra tôi hả?”
Ngô Bình: “Đến lượt cô nói về Hạ Ninh rồi đấy”.
Lam Dĩnh: “Hạ Ninh là sư phụ của anh trai tôi, một tán tu cảnh giới Địa Tiên có tư chất rất tốt. Anh tôi có để lại lời nhắn cho tôi là Hạ Ninh có mối thù sâu đậm nên luôn bị truy sát. Đại kiếp luân hồi của cô ấy cần người bảo vệ, nên anh tôi đã bảo vệ cho cô ấy”.
Ngô Bình biết đại kiếp luân hồi cần di dời nguyên thần khỏi vật chủ, để đầu thai chuyển kiếp. Sau khi được đánh thức thì có thế kết thành thần thai rồi nuôi dưỡng nguyên anh.
Chờ thần thai trưởng thành thì cơ thể trước kia của Hạ Ninh sẽ biến thành một hoá thân của cô ấy. Đương nhiên, sau này khi Ngô Bình đến cảnh giới Thần Cung thì không cần làm vậy, anh có cách kết thai tốt hơn, nhưng chuyện đó để sau.
Ngô Bình: “Sau khi anh cô bị hại, người ta không phát hiện ra Hạ Ninh chứ?”
Lam Dĩnh lắc đầu: “Không, họ đến tìm anh tôi rồi tra hỏi về Hạ Ninh, nhưng anh tôi thà chết cũng không nói”.
Ngô Bình thở dài: “Anh cô đúng là người trung nghĩa, cô cũng khá lắm”.