Hai người họ nói chuyện một lúc, không lâu sau quần áo và ngọc bội làm phỏng theo Liễu Thiên Lang đã tới. Ngô Bình thay quần áo, sau đó dùng thuật dịch dung để biến thành Liễu Thiên Lang.
Anh xoay đi xoay lại mấy vòng, lại đi thử vài bước. Vân Phi Dương khen: “Giống! Thậm chí còn khí khái phong độ hơn cả bản gốc”.
Vân Tịch cười nói: “Lão tổ, vậy con đi gặp các trưởng bối trong tộc, nói rằng đồng ý gả cho Tiêu Thị”.
Vân Phi Dương gật đầu: “Được, anh bạn trẻ cứ tạm thời ở lại đây với tôi thêm vài ngày”.
Sau khi Vân Tịch đi khỏi, Ngô Bình tiếp tục tu luyện Thần Khiếu số bảy, cảm nhận sự huyền diệu của Vạn Tượng Thần Lực.
Vân Phi Dương vội hỏi: “Cậu mở được mấy Thần Khiếu rồi?”
Ngô Bình: “Bảy cái rồi”.
Vân Phi Dương đáp: “Cậu có ơn cứu mạng tôi, tôi sẽ cho cậu thứ này”.
Nói rồi ông ấy nhả ra một cái tháp nhỏ màu trắng. Cái tháp vừa rơi xuống đất là lập tức biến thành một cái tháp năm tầng, cao mấy chục mét.
Ngô Bình nhìn cái tháp rồi hỏi: “Lão tổ, đây là thứ gì vậy?”
Vân Phi Dương cười đáp: “Đây là báu vật tiên tổ của vương tộc chúng tôi để lại, tên gọi là tháp Vạn Duy. Nó có thể trực tiếp hút năng lượng từ các không gian tầng cao hơn”.
Ngô Bình mừng rỡ: “Lại có thứ bảo vật như vậy sao!”
Vân Phi Dương: “Cậu vào trong thử xem. Bảo vật này chỉ có người của vương tộc sử dụng được. Có điều giờ cậu đã là cháu rể Vân Thị, vai vế cũng không hề nhỏ”.
Ngô Bình tạ lễ: ”Đa tạ lão tổ”.
Vân Phi Dương: “Không cần khách sáo. Anh bạn trẻ, tư chất của tôi có hạn nên chỉ tu luyện được tới tầng hai của tháp Vạn Duy. Có thể tới được tầng mấy thì phải xem tư chất của cậu”.
Ngô Bình đẩy cửa tháp Vạn Duy để vào tầng một.
Chân anh vừa đi vào trong thì đột nhiên cảm thấy phía trước có ánh sáng. Anh nhìn vào hư không thì thấy vô số vòng xoáy năng lượng. Những vòng xoáy này trông rất thật, đến nỗi tay anh có thể chạm vào! Năng lượng do chúng nhả ra nồng đặc và thuần khiết hơn năng lượng mà anh cảm nhận được bên ngoài rất nhiều!
“Năng lượng thật là thuần khiết”, anh kinh ngạc thốt lên. Sau đó Ngô Bình phát hiện ra những năng lượng này đa số là hạ phẩm. Mặc dù là hạ phẩm nhưng cũng đã là hiếm có rồi.
Ngô Bình không dừng lại đó mà bước lên cầu thang đi lên tầng. Anh vừa đặt chân lên cầu thang lên tầng hai là đột nhiên cảm nhận được một áp lực kinh hoàng đè nặng lên cả cơ thể và tinh thần anh.
Cũng may là đối với Ngô Bình thì áp lực này cũng không quá mạnh. Anh ngẩn ra một lát rồi tiếp tục leo lên tầng hai.
Đi hết cầu thang, anh lên được tầng thứ hai của tháp. Ở tầng này, anh nhìn thấy những vòng xoáy năng lượng. Những vòng xoáy năng lượng này cũng vô cùng chân thực, chỉ cách anh một tấc.
Đáng tiếc là năng lượng này không đủ sức hấp dẫn Ngô Bình. Anh liền tiếp tục đi lên bậc thang để tới tầng tiếp theo.
Lần này, áp lực lại lớn hơn tầng dưới khiến Ngô Bình cảm thấy rất mất sức.