Linh Bảo Động Thiên là một Động Thiên còn sót lại từ thời thượng cổ, không phải là không gian gập. Lối vào Động Thiên là một sơn động của một ngọn núi ở Địa Tiên Giới.
Lối vào sơn động có người canh gác, một đoàn người đi vào sơn động, sau đó là đến Linh Bảo Động Thiên.
Linh Bảo Động Thiên không lớn cũng không nhỏ, có khá nhiều người dân sống trong đây. Điện Kiếm Thần được xây dựng trên một mặt đất bằng, kiến trúc vuông vức, bên trong có hàng chục nghìn người sống, đa số đều mang họ Thương Lan.
Ngô Bình được mời vào trong một cung điện to lớn, anh hỏi: "Không biết Linh Bảo Động Thiên này có lịch sử thế nào?"
Thương Lan Nộ Ba nói: "Thưa công tử, Linh Bảo Động Thiên được Linh Bảo Đại Đạo Quân thượng cổ sáng lập, sau đó Đạo Quân bỏ Động Thiên này, phi thăng rồi".
Ngô Bình: "Động Thiên của Linh Bảo Đại Đạo Quân thượng cổ chắc chắn sẽ có rất nhiều điểm thần kỳ".
Thương Lan Nộ Ba: "Cũng không có gì thần kỳ cả, chỉ là linh dược trong này rất phong phú thôi".
Ngô Bình: "Có linh dược sao? Khá lắm, sau này tôi sẽ đi quanh thăm thú thử xem".
Thương Lan Nộ Ba: "Đương nhiên rồi, tôi tự mình dẫn đường công tử đi xem".
Ngô Bình: "Nói chuyện chính đi, Kinh Kiếm Thần của các ông có lai lịch thế nào?"
Thương Lan Nộ Ba: "Tổ phụ của tôi nhặt được nó cùng với bốn thanh thần kiếm trong một động tiên".
Ngô Bình biết rõ, nếu người nhà họ Thương Lan này có bản lĩnh thì đã biết điểm thần kỳ trong thần kiếm từ lâu rồi, anh không hỏi thêm nữa, nói: "Ông nói về Kinh Kiếm Thần cho tôi nghe xem".
Thương Lan Nộ Ba lấy thẻ ngọc ra, Kinh Kiếm Thần được ghi chép trong này.
Ngô Bình đọc xong liền biết Kinh Kiếm Thần này chính là chìa khoá để luyện hoá bốn thanh thần kiếm, cũng chính là chìa khoá để luyện thành bốn kiếm chiêu. Mà người nhà họ Thương Lan lại không biết, xem nó là kiếm chiêu bình thường để học, tuy cũng có uy lực không tệ, nhưng đó là bỏ gốc lấy ngọn, đơm đó ngọn tre, hoàn toàn đi sai đường.
Sau đó Thương Lan Nộ Ba lại đi lấy ba thanh thần kiếm còn lại ra. Ngô Bình nhìn sơ qua rồi thu lại hết. Bây giờ anh không có thời gian để luyện hoá, cũng không thể luyện hoá ở đây được, nếu không e rằng điện Kiếm Thần không thể nào chấp nhận được sự thật.
Lúc này, anh hỏi: "Thương Lan Lưu Hoả ở đâu?"
Thương Lan Nộ Ba trả lời: "Tên phản bội đó đang ẩn nấp ngay trong Linh Bảo Động Thiên, cũng không biết lúc nào sẽ đánh ra ngoài".
Ngô Bình: "Thế tôi sẽ canh ở đây, đợi ông ta xuất hiện".
Anh tìm một khoảng sân yên tĩnh để tu luyện, không cho bất kỳ ai làm phiền, trừ phi Thương Lan Lưu Hoả xuất hiện.
Sau đây anh định tu luyện Thiên Địa Kiếm Quyết tầng thứ chín - Kiếm Trấn Sơn Hà.
Tầng này thật ra không khác là bao so với trọng kiếm của Thiên Cực Kiếm Kinh, chỉ là yêu cầu không cao bằng, chỉ cần luyện cho kiếm quang càng nặng càng tốt.
Đương nhiên, Ngô Bình hoàn toàn không cần tu luyện, nhờ vào sức mạnh tinh hà và kiếm vực, kiếm quang của anh đã có sức mạnh vô tận, có thể nghiền nát đỉnh núi, nghiền nát mặt đất chỉ bằng một cú đập.
Vậy nên luyện thêm một chút nữa, anh tu luyện lên tầng thứ mười - Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp.
Tầng này cũng không khó với anh, nhờ vào sức mạnh tuyệt đối, anh có thể dùng kiếm quang trực tiếp phá giải những pháp thuật, thần thông thông thường, thế nên tầng này cũng không có gì để tu luyện cả.