Ngô Bình liếc nhìn lên tầng ba và chỉ với một cái nhún nhẹ, anh đã vào được tầng ba qua một cửa sổ. Vừa đi vào, anh phát hiện đây là phòng tắm, mở cửa ra là một phòng khách lớn, người phụ nữ lúc trước cùng thuộc hạ đang nói chuyện trong phòng khách.
Tiếng bước chân làm cả bọn giật mình quay lại. Khi nhìn thấy Ngô Bình, người phụ nữ đột ngột ngồi dậy và hét lên: "Cậu vẫn chưa chết?"
Ngô Bình bình thản đáp: “Độc của cô không giết được tôi”, vừa nói, anh vừa đi thẳng về phía bọn bọ.
Hai kẻ nhặt súng lên, chĩa họng súng đen ngòm về phía Ngô Bình, lạnh lùng nói: "Đừng nhúc nhích!"
Ngô Bình phất tay một cái, súng trong tay bọn họ vặn vẹo biến dạng khiến bọn họ sợ hãi ném xuống đất.
Người phụ nữ cau mày nói: "Xem ra chúng tôi đã đánh giá thấp cậu rồi!"
Ngô Bình đáp: "Xin lỗi, nhưng hôm nay các người nhất định phải chết”, nói xong, anh tung chưởng lên không trung, một chưởng ấn màu đỏ thẫm bao trùm cả căn phòng, lao về phía đám người kia.
"Bùm bùm bùm!"
Đám người này thậm chí còn không kịp phản ứng thì đã bị nổ tung, cả căn phòng be bét máu thịt, mùi hôi tanh nồng nặc xộc lên.
Sau khi giết những kẻ này, Ngô Bình quay trở lại chỗ cũ. Anh nhảy lên xe máy, khởi động xe và quay về biệt thự Ngư Châu.
Thấy khách đến nhà, Tô Tuệ nhanh chóng mang trái cây ra để tiếp đãi. Có điều, Gia Cát Tinh lúc này không có tâm trạng để ăn, nói: "Một khi đám người này chết, người kia nhất định sẽ tiếp tục điều tra, rất có khả năng sẽ tra được tới cậu”.
Ngô Bình: "Tôi nhất định phải kín tiếng, càng ít lộ liễu càng tốt, cho nên tôi rất có hứng thú với chủ cũ của anh. Giờ anh hãy nói về người đó đi”.
Gia Cát Tinh gật đầu, lập tức giải thích ngắn gọn về đối phương.
Người đàn ông này tên là Trương Quán Hầu, lúc hai mươi tuổi vẫn là một chàng trai nghèo ở nông thôn, nhưng ông ta đẹp trai bẩm sinh, vì vậy được một cô gái giàu có yêu mến và kết hôn với cô gái này. Mười năm ở nhà giàu, ông ta đã mở rộng tài sản của gia đình này lên gấp ba mươi lần, đồng thời thâu tóm mọi tài sản.
Năm thứ mười một, vợ và bố mẹ vợ của ông ta cùng chết trong một vụ tai nạn giao thông.
Năm thứ hai sau khi vợ qua đời, ông ta kết hôn với con gái của một chính trị gia. Với sự giúp đỡ của Trương Quán Hầu, bố vợ ông ta đã lên tới đỉnh cao và hiện là một trong số ít chính trị gia lẫy lừng trong nước. Mà Trương Quán Hầu cũng càng làm càng lớn, có được rất nhiều tài nguyên độc quyền, trở thành đại gia hàng đầu cả nước.
Cuối cùng, Gia Cát Tinh nói: "Trương Quán Hầu năm nay năm mươi tám tuổi, sức khoẻ có vấn đề nên càng ngày càng làm chuyện kỳ quái, thậm chí bắt đầu theo đuổi trường sinh bất lão”.
Ngô Bình: "Anh có cách nào cho tôi tiếp cận Trương Quán Hầu không?"
Gia Cát Tinh trầm mặc vài giây rồi nói: "Có, nhưng phải mạo hiểm. Trương Quán Hầu mặc dù không có tu vi, nhưng xung quanh ông ta có rất nhiều kẻ kỳ quái, trong đó có rất nhiều người là cao thủ giống cậu”.