Ngô Bình thở dài một hơi, nói: "Được rồi, tôi có thể thử xem. Nhưng tôi không biết gì về dòng họ Lý ở Sư Thành. Tôi có nên tìm hiểu trước không?"
Mộ Dung Kiều: "Hậu thuẫn của nhà họ Lý chính là Hắc Thiên giáo ở Bắc Mỹ".
Ngô Bình cũng biết chuyện này, Hắc Thiên giáo ở Bắc Mỹ lan ra các nước như Thổ Áo, Sư Thành, Nam Bán đảo, thực lực cao hơn Hắc Thiên giáo ở địa phương.
Năm thủ lĩnh tuy rằng không nghe lệnh trụ sở chính cho lắm, nhưng dù sao cũng là một tổ chức, Ngô Bình cũng thể quá đắc tội với họ, liền nói: "Mộ Dung Kiều, tôi hứa sẽ giúp cho nhà Mộ Dung các người trở thành gia tộc lớn thứ hai ở Sư Thành".
Mộ Dung Kiều cười nói: "Được rồi! Đây là do chính anh nói đấy nhé!"
Ngô Bình hiểu ngay rằng Mộ Dung Kiều đang cố ý nâng yêu cầu của mình lên quá cao để Ngô Bình phải tự mình nói ra. Anh nhìn chằm chằm cô ấy.
Anh cười khổ, nói: "Gọi điện thoại cho nhà họ Lý ngay, nói đêm nay nhà Mộ Dung sẽ giao cô ra".
Mộ Dung Kiều: "Được!"
Sau khi trò chuyện, Ngô Bình biết nhà Mộ Dung chủ yếu kinh doanh dịch vụ điện tử EMS, một số công ty nổi tiếng trên thế giới đều là khách hàng của nhà Mộ Dung. Năm ngoái, doanh thu của nhà Mộ Dung cao tới hơn 30 tỷ đô la Mỹ, nhưng lợi nhuận thu về rất thấp, chỉ 500 triệu đô la Mỹ.
Trong những năm gần đây, nhà họ Lý liên tục thắt chặt các kênh tài chính của nhà Mộ Dung, khiến nhà Mộ Dung bỏ lỡ nhiều cơ hội phát triển. Nếu không, gia tộc Mộ Dung có thể đã trở thành doanh nghiệp điện tử lớn nhất thế giới.
Sau khi trời tối, Mông Trạch và Thần Chiếu xuất hiện, họ muốn cùng Ngô Bình đến gặp nhà họ Lý và giải cứu em trai của Mộ Dung Kiều.
Một khu cảng ở Sư Thành được bao quanh bởi hàng đống các container. Ngay khi xe của Ngô Bình dừng lại, đèn pha chói lọi bật sáng.
"Ầm!"
Chiếc đèn pha khổng lồ đột ngột phát nổ, có người xung quanh chiếc đèn bị thương hét lên thảm thiết.
Mộ Dung Kiều xuống xe, cô ấy nói: "Lý Vạn Long, tôi đến rồi đây, thả em tôi đi!"
Một nhóm người bước ra từ một container khổng lồ bên cạnh, đi đầu là một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi với mái tóc muối tiêu.
Ông ta có vẻ mặt nghiêm nghị, ông ta nhìn chằm chằm vào Mộ Dung Kiều và nói, "Mộ Dung Kiều, chúng ta đã đấu đá nhiều năm như vậy, tôi sắp mất hết kiên nhẫn rồi. Hôm nay, hoặc cô chết, hoặc em trai của cô chết".
Ngô Bình: "Lý Vạn Long, có tôi ở đây, ông đừng hòng động nhà Mộ Dung!"
Lý Vạn Long nhìn Ngô Bình, thấy anh đeo mặt nạ liền cau mày hỏi: "Cậu là ai?"
Mông Trạch tiến lên một bước, lạnh lùng nói: "Giáo chủ Hắc Thiên Giáo!"
Lý Vạn Long giật mình, ông ta nhìn về phía Ngô Bình, nói: "Cậu là giáo chủ Hắc Thiên?"
Mông Trạch: "Lý Vạn Long, thấy giáo chủ còn không mau quỳ xuống?"
Lý Vạn Long tức giận nói: "Tại sao tôi