Âm Dương Giáo cũng có công pháp tu hành tương tự, nhưng Ngô Bình chưa tu luyện công pháp nào, bởi đâu phải ai cũng dám tạo ra hai hệ thống tu hành ngược.
Chờ Ngô Bình tu luyện ngược đến tầng thứ ba thì đã là năm ngày sau.
Vân Tịch vẫn chờ anh, cô ấy hỏi: “Thành công không anh?”
Ngô Bình gật đầu: “Vân Tịch, giờ anh sẽ truyền cho em công pháp giai đoạn Nhân Tiên, đó là ba tầng đầu của Thiên Cực Kiếm Kinh”.
Muốn tu luyện thì phải hấp thu năng lượng cao chiều, vì thế Ngô Bình và Vân Tịch phải từ biệt Long Thanh Khâm để về nhà họ Vân, sau đó mượn tháp Vạn Duy của lão tổ tông nhà họ.
Nghe nói Ngô Bình muốn giúp Vân Tịch tu luyện, Vân Phi Dương rất hào hứng, sau đó lập tức cho họ mượn tháp Vạn Duy ngay.
Hai người đi vào tháp, Ngô Bình dẫn Vân Tịch đi lên tầng thứ ta, sau đó hấp thu trực tiếp năng lượng vương phẩm ở đó.
Vân Tịch có thể chất Tiên Nghịch bẩm sinh nên khi tu luyện cũng không chậm hơn Ngô Bình là bao. Ngày đầu tiên, cô ấy đã luyện thành tầng thứ nhất, mở được linh khiếu, thần khiếu, thiết lập linh lạc và ngưng tụ thành kiếm nguyên.
Sang ngày hôm sau, cô ấy lại luyện thành kiếm hồn và hoàn thành tu luyện hai tầng đầu tiên. Đến tầng thứ ba thì cô ấy đã mở sức mạnh huyết mạch và trở thành tu sĩ cảnh giới Nhân Vương!
Vân Tịch tu luyện nanh như vậy là vì sức mạnh huyết mạch của cô ấy đã thức tỉnh từ lâu, vì thế có thể tu luyện ba tầng này dễ dàng.
Sau khi tạo thành nền móng Nhân Vương, tu luyện phía sau đã đơn giản hơn nhiều, Ngô Bình chỉ cần truyền thụ thẳng công pháp cho Vân Tịch là xong.
Vì thế, Ngô Bình đã truyền thêm các tầng công pháp sau cho Vân Tịch tự tu luyện.
Anh không yên tâm nên ở lại quan sát thêm vài ngày thì việc tu luyện của Vân Tịch thật sự thuận lợi.
Anh hoàn toàn yên tâm và nói với Vân Tịch: “Vân Tịch, em ở lại đây tu luyện nhé, khi nào tiến vào Địa Tiên thì hãy rời đi”.
Vân Tịch gật đầu rồi hỏi: “Anh phải đi rồi à?”
Ngô Bình: “Anh muốn về Địa Tiên Giới xem thế nào”.
Vân Tịch: “Vâng, chờ em tu luyện xong thì sẽ đi tìm anh”.
Sau khi tu luyện thêm vài tầng nữa thì Vân Tịch sẽ có tu vi tương đương với cảnh giới Địa Tiên Chân Quân.
Ngô Bình nắm lấy tay cô ấy rồi nói: “Vân Tịch, anh cho em thêm một thứ này nữa”.
Vân Tịch cười hỏi: “Gì thế anh?”
Kiếm hồn của Ngô Bình hái một quả trên cây, sau đó cầm quả đó nhảy ra ngoài rồi chui vào miệng của Vân Tịch, tiếp đó tìm được kiếm hồn của cô ấy.
Kiếm hồn của hai người gặp gỡ, một cảm giác kỳ lạ xuất hiện. Ngô Bình mỉm cười đưa quả đó cho Vân Tịch, tiện thể nhéo má kiếm hồn.
Vân Tịch khẽ kêu lên một tiếng.
Ngô Bình nói: “Đây là quả của Đạo Chủng trong người anh, dù không phải đạo quả nhưng rất có ích với em đấy”.
Vân Tịch liếc nhìn thì thấy kiếm hồn của mình đã xơi tái quả ấy, ăn xong, kiếm hồn của cô ấy đã vững chãi hơn, ngoài ra còn có một luồng sức mạnh kỳ lạ chạy khắp cơ thể.
Đưa quả ấy cho Vân Tịch xong thì Ngô Bình rời đi, anh về kiếm phái Thục Sơn.
Anh vừa về Thanh Mộc Cung thì Trần Đạo Huyền đã đến.
Ngô Bình vui vẻ chào hỏi: “Sư phụ”.