Thiên soái: “Tư chất và thực lực của Huyền Bình thuộc hạng thượng thượng, tôi đánh giá cậu ấy rất cao. Nhưng dù gì tiên mộ cũng có nguy hiểm, cửu tử nhất sinh, vì vậy vẫn phải cẩn thận cân nhắc chuyện này”.
Vương Mẫu: “Ừm, suy cho cùng vẫn phải xem sự lựa chọn của cậu ấy”.
Lão tổ Huyền Đô: “Thiên soái, Vương Mẫu, hai vị nghĩ sao về cục diện tương lai? Hay là nói ra xem thử”.
Thiên soái trầm ngâm một lát rồi nói: “E rằng sau này Khuyên giới sẽ bị phá vỡ, đại nạn sẽ khiến rất nhiều sinh linh bỏ mạng. Đến lúc đó, ranh giới của các khu vực sẽ không còn tồn tại nữa, cá lớn nuốt cá bé, máu chảy thành sông. Nhưng nguy cơ lớn cũng sẽ có cơ duyên lớn, xem ai nắm bắt được”.
Vương Mẫu nói: “Tôi cũng đồng tình, nhìn khắp vũ trụ, có biết bao nhiêu cao thủ, đến lúc đó, các tộc tranh giành nhau, cuối cùng ai có thể vượt qua được thì đương nhiên sẽ làm nên sự nghiệp lớn”.
Lão tổ Huyền Đô: “Chắc chắn giai đoạn này sẽ sinh ra một thế hệ cao thủ tuyệt thế, Huyền Bình sẽ là một trong số đó”.
Thiên soái: “Hiện giờ không ai nói chắc được có thể tiến được đến đâu, chúng ta chỉ có thể chuẩn bị sẵn sàng, đợi ngày biến cố lớn đến thôi”.
Vương Mẫu: “E rằng các cao thủ kỷ nguyên đang án binh bất động cũng sắp lộ diện rồi”.
Thiên soái: “Đúng thế, vì vậy chúng ta đều rất nguy hiểm”.
Lúc mấy nhân vật lớn này đang nói chuyện phiếm thì Ngô Bình lại cho một số đan dược Vương Mẫu tặng lên kệ. Sau đó, mọi người vẫn rất hăng hái mua đan dược, không ngờ một phần ba số đan dược mà Vương Mẫu cho đã được bán hết chỉ trong một ngày.
Chiều đến, Đan Vương Lầu đóng cửa nghỉ ngơi, rất nhiều người đến sau đều cảm thấy vô cùng hối tiếc.
Các khách hàng cũng lần lượt ra về.
Ngô Mi tổng kết sổ sách rồi giao cho Diệp Thiên.
Ngô Bình xem sơ sổ sách thì giật nảy mình, thốt lên: “Hơn hai nghìn năm trăm bốn mươi tỷ tiền đạo, nhiều vậy sao?”
Kim Song Nhi cười, đáp: “Anh Bình, chúng ta có rất nhiều đan được cao cấp, hai nghìn tỷ này cũng bình thường thôi”.
Ngô Bình cảm thán: “Hai nghìn tỷ vào tay dễ dàng đến thế, con số này tương đương với số tiền mà hơn hai vạn đạo quân phải vất vả làm việc cả năm đấy”.
Kim Song Nhi nói: “Vũ trụ này rất lớn, có vô số nơi như Khuyên giới, vì vậy hơn hai nghìn tỷ nghe thì nhiều nhưng nhìn ra vũ trụ thì chỉ là những hạt mưa sa, không đáng để nhắc đến”.
Ngô Bình: “Đấy là tiền chúng ta bán được trong một ngày, sau này sẽ còn nhiều hơn”.
Kim Song Nhi: “Ngày đầu tiên khai trương, lại chiết khấu hai mươi phần trăm, đương nhiên bán đắt rồi. Từ sau ngày mai mới bắt đầu ít lại”.
Ngô Mi cười hehe: “Chị dâu, khi nào chị gả cho anh em thế?”
Kim Song Nhi đỏ mặt: “Cái đó phải xem ý của anh Bình”.
Đào Như Tuyết liếc nhìn Kim Song Nhi: “Vốn tưởng đâu có thêm một học trò, giờ lại thành ra chị em rồi. Song Nhi, mặc dù em là con gái của Vương Mẫu nhưng Huyền Bình chỉ có thể cho em làm hoàng quý phi thôi”.
Kim Song Nhi cười, nói: “Chuyện đó không quan trọng, sau này anh Bình sẽ là cao thủ đệ nhất của nhân tộc, có thể trở thành người phụ nữ của anh ấy mới là vinh dự lớn nhất của em”.