Lúc này, Ngô Bình lại lấy bàn tay ấy ra, sau đó cầm vào chiếc nhẫn, một luồng sức mạnh khủng khiếp tuôn ra, chiếc nhẫn đã được tháo xuống.
Sau đó, nguyên thần của anh chấn động, thần niệm hung hãn tiến vào trong nhẫn, một lần, hai lần, nhưng thử vài lần vẫn không ăn thua.
Ngô Bình tròn mắt ngạc nhiên: “Cấm chế gì mà mạnh thế nhỉ!”
Anh không tin nên lập tức thi triển sức mạnh của Ất Mộc và Tử Vi, cố phá cấm chế cho bằng được.
Một luồng sức mạnh như sóng biển xông vào chiếc nhẫn, sau đó có một tiếng động vang lên, cuối cùng cấm chế cũng bị phá, Ngô Bình đã có thể nhìn thấy các thứ bên trong nhẫn.
Không gian trong nhẫn rất rộng, là một pháp khí Động Thiên giống cậu Thiên Hư.
Diện tích của Động Thiên này bét cũng phải trên nghìn mét vuông, bên trong chất đầy binh khí, nhuyễn giáp, cung tên, chiến xa…
Ngoài ra còn có rất nhiều tiên thạch và bùa chú.
Ngô Bình nhanh chóng tìm thấy vật liên quan đến thân phận của chủ nhân chiếc nhẫn này. Đó là một chiếu thư, thì ra người này là một tướng quân, phụng mệnh trấn thủ biên cương. Đồ bên trong chiếc nhẫn này đều là vật liệu quân nhu, nhưng không biết tại sao vị tướng quân này lại bị giết.
“Thực lực của người này chắc phải đến cấp Hư Tiên rồi”, Ngô Bình thầm nghĩ.
Anh lấy tiên thạch ra thì thấy có rất rất nhiều, sau đó anh cất hết đi.
Bùa chú cũng nhiều không kém, nhưng cấp bậc khá thấp, chỉ dành cho các chiến sĩ bình thường sử dụng, ví dụ như bùa đại lực, bùa hộ giáp, bùa bay lượn, sau khi sử dụng sẽ giúp tăng lực chiến đấu.
Còn các binh khí khác thì cũng có khá nhiều.
Ví vụ như cung tên, nó có chất lượng rất tốt, bên trên cung còn khắc bùa chú, còn mũi tên cũng được làm một cách đặc biệt. Ngô Bình đoán nó có thể hạ được cả Chân Quân, thậm chí Tiên Quân cũng sẽ bị thương! Đương nhiên điều kiện là phải bắn trúng mục tiêu.
Còn có một ít mâu và kiếm, chất lượng cũng tạm ổn.
Ngô Bình xem qua một lượt rồi nói: “Có thêm các trang bị này rồi thì mình có thể trang bị cho vài chục nghìn quân ấy chứ! Để xem có bán cho Thanh Long Quân hay Huyền Vũ Quân được không nào!”
Xử lý xong hai chiếc nhẫn, Ngô Bình hít thở sâu để dưỡng nguyên thần. Sau khi ngưng tụ nguyên thần, anh cần phải nuôi dưỡng nó một thời gian. Anh mới nhận được một bộ công pháp bổ trợ từ Khương Thi Nguyệt, sau khi tu luyện công pháp này, có thể nâng nâng cao nguyên thần. Công pháp này có tên là Cực Thần Kinh, gồm năm tầng.
Công pháp này thích hợp tu luyện vào giai đoạn Nguyên Thần, để hỗ trợ cho nguyên thần mạnh mẽ hơn, tạo một nền móng vững chắc cho việc tu luyện về sau. Lời mở đầu của Cực Thần Kinh có nói mức độ khó khi tu luyện công pháp này sẽ tăng lên dần. Ai tu luyện được đến tầng thứ ba thì được gọi là thiên tài, đến tầng thứ tư thì là thiên kiêu. Nếu tu luyện đến tầng thứ năm thậm chí sẽ mở được rào cản của nguyên thần.
Ngô Bình bắt tay vào tu luyện tầng thứ nhất ngay, quá trình không dễ dàng lắm, nhưng cũng không phải là khó, anh mất hơn ba tiếng là đột phá. Tầng thứ nhất của Cực Lạc Kinh là ngưng luyện thần tức trong nguyên thần! Thần tức là một sức mạnh được tạo thành trên cơ sở của thần niệm. Trong lịch sự, chỉ có 12 phần trăm trên tổng số lượng tu sĩ tu luyện Cực Thần Kinh mà có thể ngưng luyện ra thần tức, còn lại thì hầu hết là thất bại.