Người bà ta run lên, ánh mắt lộ vẻ tủi thân.
Đường Minh Vũ gào to: "Bố ơi! Thực ra tất cả mọi chuyện đều thuận lợi, nhưng không ngờ tông sư Ngô này lại nhúng tay vào!"
"Cậu ta sẽ không nhúng tay vào đâu", người đàn ông nhìn Ngô Bình: "Cậu bạn, tôi đếm đến mười, cậu phải rời khỏi đây, tôi sẽ coi như chưa xảy ra chuyện gì. Nếu không, cậu chắc chắn phải chết ở đây".
"Thế sao?"
Ngô Bình cười lạnh: "Ông ôm đan cũng không dễ dàng gì, muốn ra tay thật à?"
Người đó biến sắc mấy lần, sau đó trừng Ngô Bình: "Cậu biết sao?"
Ngô Bình nói: "Tôi còn biết nhiều chuyện khác nữa".
Người đó chợt bật cười: "Tôi đã từng nghe nói về y thuật của cậu, không ngờ cậu cũng hiểu biết sâu về tu hành như vậy. Đúng vậy, hôm nay tôi quả thực không thể ra tay".
Người đàn ông là một cao thủ cảnh giới Tiên Thiên, nhưng quá trình ôm đan của ông ta gặp vấn đề. Nhìn thì rất mạnh, nhưng vấn đề bên trong rất lớn, thế nên ông ta không thể đánh với Ngô Bình được.
Anh nói: "Các người có thể đi được rồi, sau này đừng có nhòm ngó nhà họ Đường nữa".
Người đó im lặng hồi lâu mới nói: "Cậu Ngô, tôi đã lên kế hoạch về nhà họ Đường sáu mươi năm, cậu bảo tôi từ bỏ là tôi phải từ bỏ sao! Thực sự không giấu, sau lưng tôi còn có thế lực đáng sợ hơn nhiều, người đó mà xuất hiện thì những người ở đây đều phải chết!"
Ngô Bình lạnh lùng nói: "Một nhà họ Đường đổi một cao thủ cảnh giới Tiên Thiên, các người cảm thấy thế nào lời hơn?"
Người đàn ông chấn động, ông ta hiểu Ngô Bình đang nói chính ông ta. Quá trình ôm đan của ông ta xảy ra vấn đề, hai mươi năm nay không có tiến triển gì. Điều này khiến ông ta vô cùng đau khổ, cũng ảnh hưởng lớn đến tiền đồ của ông ta trong tổ chức.
Ông ta hít sâu một hơi, nói: "Cậu Ngô có cách gì sao?"
"Nếu tôi đã có thể nhận ra thì tất nhiên có cách giải quyết. Nhưng mà đây là chuyện khác, sau hôm nay lúc nào ông cũng có thể đến tìm tôi".
Người đàn ông im lặng một lúc rồi đột nhiên bật cười: "Được! Chuyên nhà họ Đường đến đây là kết thúc, chúng tôi sẽ rút lui!"
Ngô Bình nói: "Không tiễn!"
Một đám người đi vào nâng tất cả những người đã chết và bị thương ra ngoài, Dương Trân Châu và Đường Minh Vũ cũng đi cùng người đàn ông.
Trước khi đi, người đàn ông nói: "Giá trị của cậu Ngô vượt xa mười nhà họ Đường, tôi rất mong có thể làm bạn với cậu".
Ngô Bình nói: "Vậy thì phải xem lựa chọn của ông thế nào".
Đám người này rời đi khiến trái tim lơ lửng của Từ Quý Phi cuối cùng cũng được buông xuống. Ông ấy nói: "Nguy hiểm quá! Nếu người này không màng tất cả mà ra tay thì chúng ta chỉ có thể liều mạng".