Sinh linh bên trong vỏ quả đã nổi điên, chỉ trỏ về phía Ngô Bình, chắc là đang chửi anh. Nhưng tiếc là Ngô Bình từ chối nhận tin từ nó, thế nên hoàn toàn không nghe thấy nó đang mắng cái gì.
Ăn trái cây, anh lại lấy thêm một vài món ăn vặt để ăn kèm, còn không quên đút cho chuột tìm báu vật vài miếng.
Cuối cùng, sinh linh trong quả cũng mệt, nó bất lực nhìn Ngô Bình, sau đó hai tay ôm quyền như đang hành lễ.
Ngô Bình: "Mày có chuyện gì không?"
Sinh linh này nói: "Anh bạn, vừa nãy là ta lỡ lời xúc phạm, mong anh tha lỗi".
Ngô Bình: "Tao không tha lỗi, tao chỉ muốn ăn cái quả này thôi".
Sinh linh kia lại nổi giận, nhịn không được quát lên: "Nó là một phần cơ thể của tao, mày lại muốn ăn nó, mày thật to gan!"
Ngô Bình: "Cảm ơn đã khen, từ nhỏ mẹ tao đã nói tao to gan rồi".
Sinh linh sững người, nó là sinh mệnh có trí thông minh cực cao, lập tức biết cách làm này không có hiệu quả với Ngô Bình, bèn đổi cách khác.
"Anh bạn, thật ra tôi không có ác ý gì với anh".
Ngô Bình tiếp tục ăn quả: "Nói nghe xem, mày là thứ gì, sao lại ở bên trong quả?"
Sinh linh nói: "Tôi tới từ một kỷ nguyên khác, dùng bí thuật tu luyện ra một cơ thể mạnh mẽ để chống lại Đại kiếp kỷ nguyên".
Ngô Bình: "Thế nên mày dùng thứ này để chứa thể xác sinh mệnh, đợi Đại kiếp kỷ nguyên qua đi, thì mày sẽ nhờ sức mạnh của thứ này để trùng sinh, đúng không?"
Sinh linh này vội nói: "Đúng vậy, anh đoán đúng rồi".
Ngô Bình: "Mày tới từ kỷ nguyên nào vậy?"
Sinh linh này nói: "Kỷ nguyên Xích Minh".
Ngô Bình hơi kích động, có phải Xích Minh Bản Nguyên Kinh của điện Xích Minh mà mình tu luyện cũng tới từ kỷ nguyên này?
Anh cười nói: "Chắc kỷ nguyên Xích Minh đã sinh ra rất nhiều cường giả nhỉ?"
Sinh linh nói: "Đúng vậy, tôi là một trong những tồn tại mạnh nhất".
Ngô Bình: "Cách đối phó với Đại kiếp kỷ nguyên của mày khá đấy, chỉ là thời gian hơi dài".
Sinh linh nói: "Không sai, tôi muốn ra khỏi vỏ quả này còn phải đợi mấy trăm năm nữa".
Ngô Bình: "Vậy mày cứ từ từ tu luyện đi".
Sinh linh nói: "Anh bạn, tôi xin lỗi vì sự mạo phạm lúc nãy. Để tỏ ý xin lỗi, tôi có thể tặng anh một phần sức mạnh".
Ngô Bình chớp mắt: "Ồ, tặng tao sao?"
Sinh linh gật đầu: "Đúng vậy, tặng anh".
Ngô Bình: "Tặng thế nào?"
Sinh linh: "Tôi có thể khiến cây kết ra thêm một quả nữa, anh vào trong quả thì đương nhiên sẽ có sức mạnh ngấm vào cơ thể anh. Như vậy thì anh sẽ có thể có được sức mạnh của tôi rồi".