Lâm Duy Tiên vội nói: “Vãn bối sắp đột phá cảnh giới Thánh Nhân nên khá mẫn cảm với khí tức của Đại Thánh, vì thế mới cảm nhận được. Nếu làm phiền đến Đại Thánh thì vãn bối xin cáo lui!”
Ngô Bình: “Tôi tình cờ đi ngang qua, thấy nơi này vắng vẻ lại không có ai ở nên định vào nghỉ lại, không ngờ là chỗ của anh”.
Lâm Duy Tiên vội nói: “Tệ xá được Đại Thánh ghé chơi vài giây cũng là vinh hạnh của tiểu nhân rồi. Đại Thánh muốn ở lại đây bao lâu cũng được, nếu người cần gì thì cứ bảo với tiểu nhân một tiếng, tiểu nhân sẽ đi chuẩn bị ngay”.
Ngô Bình cười nói: “Cảm ơn, không biết công tử tên gì?”
Lâm Duy Tiên: “Tiểu nhân là Lâm Duy Tiên, đảm nhiệm chức Tiên đốc ở đây. Hôm nay được gặp Đại Thánh đúng là diễm phúc ba đời của tiểu nhân”.
Ngô Bình: “Tôi thấy trên người anh có chút khí tức Thánh Nhân, anh cũng sắp đột phá cảnh giới ấy rồi nhỉ?”
Lâm Duy Tiên cười đáp: “Đại Thánh quả là có con mắt tinh tường, đúng là tiểu nhân đang đột phá cảnh giới này, nhưng vẫn chưa thành công”.
Ngô Bình: “Con đường tu hành của Thánh Nhân có vẻ tương tự như Đạo Quân, nhưng thật ra lại khác nhau nhiều đấy, anh khó đột phá cũng là chuyện bình thường”.
Lâm Duy Tiên vội hỏi: “Đại Thánh, người có thể chỉ dẫn cho tiểu nhân một chút không ạ? Tiểu nhân đã dùng đủ mọi cách, cảm thấy mình chỉ còn cách Thánh Nhân một bước nữa thôi, nhưng không thể vượt qua ngưỡng ấy được”.
Ngô Bình: “Thánh Nhân tu luyện Thánh đạo của Nhân tộc nên phải phải dựa vào sức mạnh của bản thân để đột phá, Đạo Quân thì dựa vào Thiên đạo, hai cái đương nhiên là khác nhau”.
Lâm Duy Tiên: “Đại Thánh dạy phải ạ!”
Ngô Bình trò chuyện thêm với Lâm Duy Tiên vài câu, thấy anh ta rất lễ phép với mình thì hỏi: “Anh là Tiên đốc ở đây thì có thể hỏi thăm về một người giúp tôi được không?”
Lâm Duy Tiên: “Đại Thánh muốn tìm ai ạ?”
Ngô Bình: “Đó là một đại sư luyện đan năm sao tên là Liễu Chí Mưu, chắc bây giờ cũng đang ở gần đây, người này cũng coi như bạn cũ của tôi”.
Lâm Duy Tiên nói ngay: “Xin Đại Thánh chờ cho một chút, tiểu nhân sẽ sai người đi tìm ngay”.
Ngô Bình: “Phiền Tiên đốc rồi”.
Lâm Duy Tiên đi ra ngoài dặn dò thuộc hạ rồi quay lại nói: “Đại Thánh, người tìm Liễu Chí Mưu này có việc gì ạ?”
Ngô Bình: “Ông ấy có mấy vấn đề khó hiểu về luyện đan muốn thỉnh giáo tôi”.
Nghe thấy Ngô Bình cũng là thầy luyện đan, hơn nữa còn chỉ dẫn cho thầy luyện đan năm sao, Lâm Duy Tiên ngạc nhiên nói: “Chắc chắn tài đan đạo của Đại Thánh đã trên cấp năm sao rồi ạ?”
Ngô Bình: “Gần đây, tôi mới đi kiểm tra thì là Đan Vương nhất phẩm”.
Lâm Duy Tiên hít vào một luồng khí lạnh, sau đó thầm nghĩ đúng là Đại Thánh có khác, đạt đến cấp Đan Vương nhất phẩm luôn. Với anh ta mà nói thì trình độ này chính là truyền kỳ.
“Đại Thánh, tiểu nhân cũng biết một chút về luyện đan, nhưng mới ở cấp hai sao thôi, so ra còn thua người nhiều lắm ạ”.