Ngô Bình bỗng tò mò: “Cha chị không quản sao?”
Lạc Ngưng Đan thở dài: “Cha chị tu vi rất thấp, bây giờ đều nghe theo người đàn bà độc ác kia”.
Ngô Bình lập tức lắc đầu: “Vậy chị Lạc chuẩn bị làm gì?”
Lạc Ngưng Đan: “Quay về trước, bảo vệ mẹ và em trai chị. Thù mới nợ cũ cũng phải chấm dứt rõ ràng với hai mẹ con ác độc kia”.
Ngô Bình: “Được, chuyện này không nên chậm trễ, bây giờ xuất phát thôi”.
Trong vũ trụ, có rất nhiều đại lục, ví dụ đại lục Hồng Hoang, ví dụ như đại lục Thương Hải lúc trước Ngô Bình từng đi. Lục địa Tinh Lan cũng như vậy, hơn nữa anh trước giờ không ở trong Khuyên giới, vì vậy cảnh giới tu sĩ trên đại lục tổng thể đều vượt xa tu sĩ trên lục địa Hồng Hoang.
Hai người đến đại lục Tinh Lan, Ngô Bình lập tức cảm nhận được, lục địa này có nhiều sức mạnh sao trời hơn lục địa khác, sức mạnh này khiến Ngô Bình cảm thấy có chút quen thuộc.
“Chị Lạc, đây là sức mạnh sao trời sao?” Anh hỏi.
Lạc Ngưng Đan cười nói: “Cậu cảm nhận được? Đây là sức mạnh sao trời, đến từ một ngôi sao trên bầu trời, chúng ta gọi là chủ tinh, đế tinh”.
Hai người đáp xuống trong thành phố rộng lớn, trên bầu trời xây dựng rất nhiều đình đài lầu các, đây là thành phố ba chiều. Có những quần thể kiến trúc giống như một thành phố nhỏ, lơ lửng trên không, xung quanh đều là mây.
Ngô Bình hiếu kỳ: “Người đại lục Tinh Lan các chị đều thích dựng quạt cao vậy sao?”
Lạc Ngưng Đan: “Ừ, chủ yếu là nhà xây cao, thì có thể hấp thụ được nhiều sức mạnh sao trời”.
Sau đó, cô ấy chỉ vào một vườn hoa rộng đến vạ mẫu trên không: “Nơi đó chính là nhà trước kia của chị”.
Ngô Bình: “Chúng ta lập tức đi cứu người”.
Lạc Ngưng Đan: “Huyền Bình, không cần gấp gáp vào lúc này, mẹ và em trai chị tạm thời đã an toàn. Sức mạnh sao trời đại lục Tinh Lan, ở bên ngoài không hề có, đây cũng là nguyên do mà đại lục Tinh Lan xuất hiện rất nhiều thiên tài, thực lực tổng thể đều cao. Huyền Bình, chị nghĩ cậu có thể mua nhà ở đây, có thời gian thì đến đây hấp thụ sức mạnh sao trời. Cậu xem nhà cửa trong thành phố này, có rất nhiều hộ từ bên ngoài đến mua”.
Ngô Bình: “Những căn nhà này còn có thể mua sao?”
Lạc Ngưng Đan: “Đương nhiên được. Chỉ là, những căn nhà có độ cao khác nhau thì giá khác nhau. Giống như nhà chị, giá cả khoảng chừng năm mươi tỷ Tiền đạo. Đương nhiên còn có cao hơn, giá hơn mấy trăm tỷ Tiền đạo”.
Ngô Bình: “Vậy thì cũng không đắt. Chị Lạc, những căn nhà nào là bán?”
Lạc Ngưng Đan đưa anh bay đi một đoạn, nhà ở nơi này rõ ràng ít hơn nhiều, cách một khoảng xa mới xuất hiện một căn nhà.
“Huyền Bình, nơi này là tầng cao nhất của đại lục Tinh Lan. Muốn có một chỗ ở đây, chỉ có mỗi tiền vẫn chưa đủ, mà còn phải có thực lực mạnh. Lúc trước, từng có rất nhiều gia tộc đến đây ở, nhưng chưa được mấy ngày đều rời đi, bởi vì thực lực bọn họ không đủ”.
Ngô Bình: “Đi mua nhà ở chỗ nào?”