Hà Tử Trần: “Gia chủ bảo ngày kia sẽ tổ chức đại hội gia tộc, nếu họ hành động thì nhất định sẽ chọn ngày đó”.
Ngô Bình: “Vậy thì chờ đến đại hội, khi ấy tất cả mọi người trong tộc đều có mặt, mình cũng sẽ vạch trần chân tướng”.
Hà Tử Trần: “Nhưng mấy ngày qua họ đã bắt đầu hành động dần rồi, đến đám hạ nhân còn dám thái độ với em. Haizz, em sợ họ sẽ gây bất lợi cho nhà em tiếp”.
Ngô Bình: “Có anh đây rồi mà, em yên tâm, anh ở đây rồi thì họ không thể làm gì em cùng người nhà em được đâu”.
Hà Tử Trần cảm động nói: “Anh Bình, nếu anh không đến thì em thật sự không biết phải làm sao”.
Bọn họ đang nói chuyện thì có một cô hầu gái đi vào: “Tiểu thư, Lệ công tử lại đến đòi gặp người ạ”.
Hà Tử Trần mất kiên nhẫn nói: “Bảo ta không có nhà”.
Cô hầu gái vừa định lên tiếng thì có tiếng cười vọng từ bên ngoài vào: “Tử Trần, em không muốn gặp anh thế à? Giờ em đang gặp khó khăn, mà chỉ có nhà họ Lệ anh mới giúp được thôi”.
Hà Tử Trần tức giận nói: “Lệ Cửu Tiết, anh có thôi đi không hả?”
Một công tử mặc đồ đen đi vào, khi nhìn thấy Ngô Bình và Nguyệt Thanh Ảnh cũng ở đây thì hắn cười nói: “Nguyệt đại tiểu thư đây mà, cô cũng ở đây à?”
Nguyệt Thanh Ảnh nói: “Lệ Cửu Tiết, da mặt anh ngày càng dày đấy, không mờ mà tự đến”.
Lệ Cửu Tiết thở dài nói: “Tôi cũng chỉ đến lo việc giúp Tử Trần thôi mà. Nếu cô ấy chịu lấy tôi thì nhà tôi đã làm hậu thuẫn cho cô ấy rồi. Cô nhìn đi, làm gì có chi nào của nhà họ Hà dám vô lễ với nhạc phụ đại nhân của tôi chứ”.
Hà Tử Trần cười khẩy: “Anh đang nằm mơ đấy à?”
Lệ Cửu Tiết cau mày nói: “Tử Trần, giờ là lúc nào rồi mà em còn không nhìn rõ tình hình thế hà? Những chi khác đang âm mưu quật đổ chi của em rồi. Mấy năm qua, chi nhà em phát triển tốt nhất nên làm họ thấy bị đe doạ đấy”.
Hà Tử Trần: “Cảm ơn anh quan tâm nhưng đây là chuyện nhà tôi, không phiền anh lo”.
Lệ Cửu Tiết thở dài nói: “Em phải nghĩ cho kỹ, không có sự giúp đỡ từ nhà anh thì chi nhà em sẽ bị các chi khác nghiền cho ra bã đấy”.
Hà Tử Trần: “Nhà tôi không yếu như anh tưởng đâu, không phải ai muốn chèn ép là chèn ép được”.
Lệ Cửu Tiết lắc đầu: “Anh vào trong ngồi được không?”
“Không, mời anh về cho!”, Hà Tử Trần không chút khách sáo.
Lệ Cửu Tiết nhíu mày, sau đó nhìn Ngô Bình rồi nói: “Tại sao người này lại được ở đây?”
Hà Tử Trần: “Vì anh ấy là chồng sắp cưới của tôi, là người mà tôi sẽ lấy làm chồng”.
Lệ Cửu Tiết lập tức híp mắt lại: “Em nói gì? Người em sẽ lấy ư? Anh ta?”
Hà Tử Trần: “Làm sao? Anh ấy mạnh hơn anh cả trăm lần, à không, cả vạn lần chứ”.
Lệ Cửu Tiết bật cười: “Mạnh hơn anh? Tu sĩ thanh niên mạnh hơn anh ở Tiên
Giới Nguyên Sử còn chưa ra đời đâu”.