Hàn Băng Nghiên cong môi cười: "Người ta cũng có ý tốt, anh đừng nói vậy".
Tuyết Vũ nhắm mắt làm ngơ trước lời nói của Ngô Bình, chỉ im lặng ngồi vào một chỗ xa.
Lúc này, đám đông bỗng vang lên từng tiếng xôn xao, vô số người phát ra tiếng kinh ngạc cảm thán rồi nhìn về phía lối vào.
Một nữ sinh cột tóc đuôi ngựa mặc chiếc váy ngắn màu đỏ đi đến, vẻ ngoài của cô ta không kém cạnh Tuyết Vũ chút nào, dáng người cũng cực kỳ quyến rũ. Cô ta vừa xuất hiện thì lập tức trở thành tiêu điểm của đám nam sinh.
Nhưng càng khiến cho người ta bất ngờ là cô gái xinh đẹp kia cũng đi về phía Ngô Bình, cười nói: "Chào bạn học Ngô, tôi là Diệp Ngưng Băng!", cô ta nói xong còn vươn bàn tay nhỏ nhắn xinh xắn ra.
Cô gái này vừa xuất hiện thì ngay cả người xinh đẹp như Hàn Băng Nghiên cũng có hơi lép vế, dường như mọi sự chú ý đều bị cô ta hút hết đi.
Ngô Bình bắt tay với cô ta rồi nói: "Bạn học Diệp, tôi cũng ngưỡng mộ hoa khôi Thần Đô đã lâu, nay gặp được đúng là danh xứng với thực!"
Diệp Ngưng Băng mỉm cười: "Cảm ơn lời khen của cậu. Tôi đến đây là để cổ vũ cho cậu, hy vọng cậu có thể thắng Lâm Tôn".
Ngô Bình có hơi bất ngờ: "Bạn học Diệp, cậu là học sinh của Thần Đô mà, sao lại hy vọng tôi thắng vậy?"
Diệp Ngưng Băng cười đáp: "Bởi vì tôi đã cược cậu thắng!"
Ngô Bình ngây người: "Cậu cũng cá cược?"
Diệp Ngưng Băng: "Đúng vậy. Hôm qua, tôi xem trận đấu trực tiếp của các cậu cảm thấy các cậu lợi hại hơn Lâm Tôn nên đã cược một triệu cho Trung Châu thắng".
Lý do này cực kỳ hoàn mỹ, Ngô Bình chỉ đành phải nói: "Cậu cũng biết nhìn đó".
Sau đó, cô ta bèn nhỏ giọng nói: "Có người cược mười ngàn tiền tiên cược cậu thắng đấy!"
Ngô Bình hoảng sợ: "Mười nghìn tiền tiên?"
Diệp Ngưng Băng gật đầu: "Mười nghìn tiền tiên, ít nhất cũng phải bằng một trăm năm mươi tỷ!"
"Cậu có biết ai đã cược không?"
Diệp Ngưng Băng còn chưa mở miệng, Tuyết Vũ đã nói: "Tiên Vương Môn".
Diệp Ngưng Băng tò mò nhìn về phía Tuyết Vũ, hỏi: "Cô là?"
Tuyết Vũ: "Tiên Vương Môn, Tuyết Vũ".
Diệp Ngưng Băng khẽ nhướn hàng mày xinh đẹp lên: "Huyết Ảnh Kiếm! Cô là Ngọc La Sát!"
Ngô Bình: "Tên tuổi của cô cũng lớn ghê, chỉ là biệt danh nghe quá dữ".
Tuyết Vũ lập tức nói: "Nếu cậu không thích, tôi có thể đổi".
Câu này vừa được nói ra, tất cả mọi người lập tức ngây dại, Ngô Bình không thích thì cô ta sẽ đổi?
Hàn Băng Nghiên khẽ nhéo miếng thịt trên eo Ngô Bình, cậu nhếch miệng hét a một tiếng rồi nói: "Anh xuống sân làm nóng người đã".