Ngô Bình nói: “Lâm Thanh Dao là người phụ nữ của tôi, còn cô là người thân của cô ấy. Đương nhiên tôi có lý do giúp cô. Nếu được tôi giúp đỡ, sau này cô sẽ có cơ hội đánh bại Thương Huyền Kiếm Đế”.
Lòng Diệp Dao thoáng dao động. Cô ấy chần chừ một lúc rồi nói: “Được, tôi sẽ theo anh đến Thiên Địa kiếm tông. Sau này tôi sẽ là Lâm Bích Dao”.
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên trong tai Ngô Bình: “Chào mừng đến với Hạo Thiên Giới”.
Ngô Bình hỏi: “Ai vậy?”
Giọng nói kia đáp: “Ta là ý thức của Hạo Thiên Giới. Tiếp theo, ngươi có thể tham gia buổi khảo hạch thần tử của Hạo Thiên Giới. Nếu trở thành thần tử, ngươi có thể đến tầng ba Hạo Thiên Giới, nhận được truyền thừa tối thượng của Hạo Thiên Thượng Đế”.
Ngô Bình hỏi: “Thần tử Hạo Thiên là gì?”
“Thần tử Hạo Thiên đệ tử có thân phận cao nhất của Hạo Thiên Môn, có tư cách nhận được sức mạnh tối thượng của Hạo Thiên Thượng Đế”.
Ngô Bình hỏi tiếp: “Hạo Thiên Thượng Đế là ai vậy?”
“Hạo Thiên Thượng Đế là vị thần tối cao sinh ra từ tín niệm của sinh linh vạn giới, đã trải qua vô số năm tháng của Hạo Thiên Môn”.
Ngô Bình hỏi: “Chẳng phải Hạo Thiên Môn đã bị đại đế Tiên quốc diệt trừ rồi sao? Thần của các ngươi vẫn còn à?”
“Tất nhiên. Hạo Thiên Thượng Đế sẽ không bao giờ biến mất. Mà năm đó chỉ là một phân đà của Hạo Thiên Môn bị diệt thôi, Hạo Thiên Môn phân bố khắp nơi trên vũ trụ, có cả nghìn triệu môn đồ”.
Ngô Bình hỏi tiếp: “Nói thế, người đến tham gia khảo hạch không chỉ có mình ta?”
“Hạo Thiên Môn thiết lập một trăm nghìn lối vào ở chư thiên vạn giới. Nơi mà ngươi đang ở chỉ là một trong các lối vào”.
Lời vừa dứt, Ngô Bình nhìn thấy phía xa có một bóng người dao động. Anh giật mình, lại hỏi: “Ở đây có bao nhiêu người tham gia khảo hạch?”
“Hiện tại ở đây có hơn một triệu người sinh sống”.
Ngô Bình trợn mắt: “Hơn một triệu?”
Giọng nói kia đáp: “Một triệu ba trăm bảy mươi lăm nghìn sáu trăm ba mươi hai người”.
Ngô Bình cảm thán: “Sao mà nhiều thế!”
“Có những người thất bại trong khảo hạch nên cứ thử đi thử lại, thậm chí có người còn kết hôn sinh con ở đây. Dần dần, người ở đây càng ngày càng nhiều. Trong hơn một triệu người, chỉ có hơn năm mươi nghìn người còn tư cách tham gia khảo hạch thôi”.
Ngô Bình ngộ ra gì đó: “Ý ngươi là nếu khảo hạch thất bại thì không thể rời khỏi nơi này?”
Giọng nói kia đáp: “Đúng thế”.
Ngô Bình không biết nói sao, bèn hỏi tiếp: “Người nào cũng được ngươi giúp đỡ à?”
“Dĩ nhiên là không. Chỉ có thiên tài mới có thể giao lưu với ta”.
Ngô Bình hỏi: “Làm sao mới được xem là vượt qua khảo hạch?”
“Hoàn thành ba nhiệm vụ sẽ được xem là vượt qua khảo hạch. Nhiệm vụ thứ nhất là tiến vào ‘Thi giới’, trộm ‘thiên phách’ mà Thi Hoàng đã ôn dưỡng hàng triệu năm”.
Ngô Bình hỏi: “Thi giới là nơi nào vậy?”
“Thi giới là một nơi nguy hiểm của Hồng Hoang, do Hạo Thiên Môn quản lý. Hoàn thành nhiệm vụ, ngươi sẽ nhận được phần thưởng tương ứng”.
Ngô Bình hỏi tiếp: “Thế thiên phách là gì?”