Mười loại sức mạnh liền giáng xuống, con rắn khổng lồ có khí thế còn đáng sợ hơn cả Đạo Tổ trong nháy mắt đã bị xé nát, chết ngay lập tức.
Sau khi giết con rắn lớn, Ngô Bình suy nghĩ một lúc và lấy ra năm con rối. Những con rối này được anh lấy từ chỗ Thanh Đồng Thần Vương, ngay cả Thanh Đồng Thần Vương cũng không thể luyện chế chúng.
Bây giờ Ngô Bình sở hữu thánh vực, chỉ với một ý nghĩ, năm con rối bằng đồng liền phát ra năm loại ánh sáng, mỗi loại tượng trưng cho sức mạnh của ngũ hành. Năm con rối biến thành những người khổng lồ cao một nghìn mét, đứng xung quanh hầm ma và tạo thành một đại trận trấn áp ngũ hành.
Đại trận vừa tung ra, cửa hầm liền xuất hiện một cái nắp bằng đồng cực lớn bao phủ chặt chẽ hầm, ngăn không cho quái vật bên trong chui ra.
Những tướng sĩ của đế quốc Thiên Võ cũng đã đến, Ngô Bình yêu cầu họ thu dọn chiến trường và xử lý xác chết của những con quái vật.
Vào lúc này, Ngô Bình cảm thấy rằng ở phía bắc xa xôi, một Thiên Môn khổng lồ đã được dựng lên, đó là Tây Thiên Môn.
"Xem ra Đại Thiên Tôn muốn dựng lại Thiên Đình, muốn làm Thiên Đế", anh nói với mọi người.
Tư Không Vũ nói: "Bệ hạ, nếu như Thiên Đình xuất hiện, tất cả các quốc gia đều sẽ trở thành chư hầu của Thiên Đình, đế quốc Thiên Võ cũng không ngoại lệ".
Ngô Bình: "Việc này cũng không có gì là không tốt. Ta thành lập đế quốc Thiên Võ để mang lại lợi ích cho người dân. Nếu Thiên Đình có thể khiến thế giới trở nên tốt đẹp hơn, tại sao lại không ủng hộ?"
Tư Không Vũ: "Thiên Đình chưa chắc đã làm tốt bằng bệ hạ".
Ông ta dừng một chút, nói: "Bệ hạ, nhân lúc trước khi Thiên Đình chưa được thành lập, có thể cài mấy người vào bên đó".
Ngô Bình: "Chuyện này không gấp".
Anh nhìn xung quanh hỏi: "Nơi này cách biên giới ước chừng 120.000 dặm, khi những quái vật này xuất hiện, các thế lực và người xung quanh đều chết hoặc chạy trốn. Từ đó về sau, nơi đây chính là lãnh thổ của đế quốc Thiên Võ chúng ta".
Anh lập tức ra lệnh cho các quan phụ trách đo đạc khoanh đất, cắm mốc biên giới. Khu vực mới được thêm vào này rộng 120.000 dặm từ đông sang tây và dài 150.000 dặm từ bắc xuống nam. Trên lãnh thổ có nhiều sông ngòi, lượng mưa dồi dào, hệ động thực vật phong phú.
Tuy nhiên do lũ quái vật hoành hành, gần như tất cả các loài động vật đã chết và phải mất ít nhất vài năm để khôi phục lại hệ sinh thái.
Vô số quái vật đã chết, chỉ thu dọn xác của chúng cũng phải tốn nhiều công sức. Ngô Bình thấy mà ghê tởm, anh vung tay, nắp đồng mở ra, tất cả các xác chết bị ném trở lại hầm ma, sau đó anh đóng nắp lại.
Vào thời điểm này, Ngô Bình phát hiện ra rằng khu vực này rất nhiều cây chè và tất cả chúng đều có chất lượng rất cao. Những người trồng chè trước đây đều sợ hãi bỏ chạy hoặc bị quái vật giết chết, vườn chè trở thành vùng đất vô chủ.
Vì vậy, anh đã ra lệnh cho nông dân trồng chè từ khắp nơi trên đất nước đến quản lý vườn chè và trả lương theo số lượng lao động hàng tháng.
Anh không chỉ có thể luyện đan mà còn là một bậc thầy trong việc sap chè, chất lượng của những loại chè này rất tuyệt vời nên anh quyết định làm chè và bán chúng trên mạng tiên.
Bây giờ không giống trước đây, anh quản lý một quốc gia, đế quốc Thiên Võ có rất nhiều thứ phải chi tiêu, anh thường xuyên phải bỏ tiền vào, cho nên tiền thường không đủ dùng.
Khi giao vườn chè cũng là lúc vào mùa thu hoạch, người dân trồng chè vận chuyển toàn bộ búp trà tươi về trang trại trồng chè.