Một cậu nhóc mở cửa ngó ra hỏi: “Anh tìm ai?”
Anh cười đáp: “Anh đến gặp một người bạn”, nói rồi anh thong thả bước thẳng đến sảnh.
Lúc này có ba người đang cười nói vui vẻ trong sảnh lớn. Một trong số đó có khí tức giống với dây thừng, chắc hẳn chính là Lý Trí.
Thấy có người xông vào, ba người kia giật mình đồng loạt hô lên: “Mày là ai?”
Ngô Bình khẽ mỉm cười: “Chúng mày tạo phản xong còn định chạy hả? Tao là người đến bắt chúng mày về!”
Lý Trí cười lạnh: “Chỉ dựa vào một mình mày mà đòi bắt bọn tao sao?”
“Ầm ầm!”
Thanh Minh thả chút khí tức ra ngoài, ba người kia lập tức không chịu nổi, nhao nhao quỳ rạp xuống.
Ngô Bình thản nhiên nói: “Bây giờ chúng mày còn nghi ngờ thực lực của tao nữa không?”
Lý Trí hoảng hồn cầu xin: “Có gì từ từ nói. Chỉ cần anh chịu tha cho bọn tôi một con đường sống, tôi có thể cho anh lợi ích lớn!”
Anh ngồi xuống ghế ung dung nhìn xuống ba người đang quỳ kia: “Bây giờ tao cho chúng mày một cơ hội sống. Nói cho tao biết ai đã sai chúng mày dụ dỗ Lý Thừa Ân tạo phản?”
Lý Trí đảo mắt giảo hoạt nói: “Bọn tôi chỉ cầu phú quý. Không có ai sai bọn tôi làm vậy”.
“Không nói hả? Được thôi”.
Ngô Bình giơ tay, một tia sáng màu tím bay thẳng vào giữa trán Lý Trí. Thanh Minh nhanh chóng nắm quyền khống chế ý chí của hắn ta. Ánh mắt của hắn ta trở nên ảm đạm, ngoan ngoãn quỳ xuống.
Ngô Bình tra hỏi: “Ai là kẻ đứng sau chuyện này?”
Lý Trí đáp: “Một vị Bán Thần có thực lực rất khủng bố nói sau khi thành công sẽ cho tôi nhiều lợi ích, còn giúp tôi trở thành Bán Thần”.
Ngô Bình ra lệnh: “Bây giờ mày liên lạc với người đó đi”.
Lý Trí thành thật trả lời: “Tôi không thể liên lạc được, chỉ người đó liên lạc được với tôi thôi”.
Ngô Bình lại hỏi: “Hai người này là ai?”
Lý Trí nói: “Một người là chú họ, người còn lại là anh họ của Lý Thừa Ân”.
Ngô Bình nhìn sang, hai người kia tức thì hốt hoảng chủ động khai báo: “Tha mạng! Chúng tôi cũng bị tên Bán Thần kia lợi dụng, xin đừng giết chúng tôi!”
Anh bình thản nói: “Yên tâm, trước khi tìm được tên Bán Thần đó, các người chưa chết được đâu”, nói rồi anh ném cả ba người họ vào Động Thiên để tiện giám sát.
Sau khi bắt được bọn họ, anh tới thần thổ thông thiên. Anh bí mật theo dõi Huyền Nguyên Môn hồi lâu, thấy mọi thứ vẫn yên ổn thì không hiện thân mà đi thẳng tới điện Xích Minh.