Cuối cùng, một trăm hai mươi bốn quỷ võ, không một ai sống sót, toàn bộ đều bị Ngô Bình giết chết!
Cách sân nhỏ không xa, một nhóm Nhẫn Tổ kinh ngạc nhìn mọi thứ xảy ra trước mắt, tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng. Bọn họ là cao thủ của Igamon, nhìn thấy kết cục của Quỷ Võ Xã, bất giác kinh sợ.
“Môn chủ, người này quá đáng sợ, chúng ta đi cũng chỉ có chết!”. Một Nhẫn Tổ run giọng nói.
Môn chủ của Igamon, là một người trẻ tuổi, gương mặt anh ta u ám, nói: “Quỷ Võ Xã bị tiêu diệt, chúng ta chỉ có thể làm trái lệnh thôi”.
Vừa nói xong, đột nhiên một người xuất hiện trước mặt bọn họ, cười với anh ta.
Môn chủ Igamon này vẫn bình tình, lạnh nhạt nói: “Các hạ, chúng ta không có ý định thù địch”.
Ngô Bình liếc nhìn đám người, nói: “Anh là môn chủ của Igamon?”
Người đàn ông nói: “Đúng!”
Ngô Bình: “Kể từ bây giờ, Hanami Tsukihime là chủ nhân của các anh, anh có thể từ chối, nhưng kết quả của việc từ chối chính là cái chết!”
Vẻ mặt người đàn ông thay đổi liên tục, cuối cùng anh ta khẽ thở dài, nói: “Tôi chấp nhận”.
Ngô Bình: “Anh tên gì?”
Môn chủ Igamon nói: “Tiểu nhân Hattori Ryuzo”.
Ngô Bình quan sát anh ta: “Tốt lắm. Trong viện có không ít thi thể, các anh dọn dẹp đi”.
“Vâng”.
Nửa giờ sau, Hanami Tsukihime quay lại, thấy Ngô Bình đã thu phục Igamon, vô cùng kinh ngạc.
Hattori Ryuzo thấy Hanami Tsukihime, chính thức tôn cô ấy làm chủ.
Trong viện người chết quá nhiều, mùi máu tanh nồng nặc, Hanami Tsukihime đổi chỗ ở cho Ngô Bình. Chỗ mới nằm ở lưng chừng núi, dưới núi có đồng ruộng, trên núi có vườn hoa, cảnh sắc không tệ.
Hanami Tsukihime nói: “Anh Huyền Bình, thực lực Hattori Ryuzo rất mạnh, chỉ sợ anh ta chỉ giả vờ khuất phục”.
Ngô Bình thản nhiên nói: “Đợi anh ta thấy sự hùng mạnh của anh rồi thì sẽ kính nể anh như thần, không dám phản bội”.
Dừng lại một lát, anh nói tiếp: “Sáng ngày may, đi đến biển xem sao”.
Hanami Tsukihime: “Nghe nói đã có người vào lốc xoáy, trước mắt vẫn chưa ra”.
Ngô Bình: “Bên trong có gì, phải thăm dò mới biết được”.
Hanami Tsukihime có chút lo lắng: “Không biết Nhị hoàng tử có cử người đến giết nữa không”.
Ngô Bình: “Trừ phi anh ta có thể mời được bán bộ Thiên Tiên, nếu không chắc chắn sẽ không dám đến nữa”. Thực ra, anh đã bói một quẻ, trong thời gian ngắn đối phương sẽ không dám có hành động gì.
Tối đó, Ngô Bình luyện chế Đột Ngộ Đan. Trước kia, anh đã từng luyện chế đan này, lúc đó được đan nhị phẩm. Mà hiện tại anh đã khác, lần này luyện chế ra được đan dược vương phẩm!