Ngô Bình đáp: “Cứ như vậy thì áp lực của anh sẽ rất lớn”.
Vân Thường cười nói: “Trong tương lai, sư huynh sẽ khiến tất cả mọi người phải há hốc vì kinh ngạc”.
Ngô Bình thở dài: “Nào có dễ dàng như thế. Dù anh có mạnh ở vũ trụ Minh Cổ thì cũng chỉ là gà mờ khi đến vũ trụ cao hơn mà thôi”.
Vân Thường bảo: “Chưa chắc đâu, em tin tưởng sư huynh”.
Ngô Bình mỉm cười: “Em có lòng tin với anh đấy nhỉ”.
Lúc này, Chu Thiên Mi và Chu Khuynh Thành cùng đến gặp Ngô Bình. Chu Khuynh Thành cất lời: “Chúc mừng anh trở thành đệ tử ưu tú!”
Ngô Bình đáp: “Ừ, hai người đã quen với nơi này chưa?”
Chu Khuynh Thành đáp: “Cả hai chị em đều rất thích nơi này”.
Ngô Bình bảo: “Vậy thì tốt. Sau này cần gì thì cứ nói với Vân Thường nhé”.
Vân Thường cười nói: “Sư huynh, thật ra Khuynh Thành và Thiên Mi đến đây để nói với anh một chuyện”.
Ngô Bình hỏi: “Chuyện gì vậy?”
Vân Thường trả lời: “Khuynh Thành và Thiên Mi hy vọng có thể trở thành vợ lẽ của anh. Như vậy họ mới có được địa vị tốt ở Huyền Minh Giáo, người khác cũng không dám ức hiếp họ nữa”.
Ngô Bình nhăn nhó: “Sao hai người lại nghĩ vậy? Đang yên lành, sao đột nhiên lại làm vợ lẽ? Ở đây tôi vẫn chưa lấy vợ, vợ lẽ ở đâu ra chứ?”
Vân Thường nói: “Không sao mà. Họ chỉ là vợ lẽ. Sau này sư huynh lấy vợ, họ vẫn là vợ lẽ, không ảnh hưởng gì cả”.
Ngô Bình định từ chối thì bỗng thấy hai chị em Chu Khuynh Thành đang rất lo lắng, thậm chí đôi mắt còn rưng rưng, tựa như chỉ cần anh cự tuyệt thì họ sẽ chẳng còn nơi nương tựa vậy.
Ngô Bình đã hiểu suy nghĩ của hai chị em họ, họ đều rất xinh đẹp, nhưng xinh đẹp nhiều khi cũng là một loại phiền phức, không biết sẽ có bao nhiêu đàn ông có ý đồ với họ.
Bây giờ, họ đã gặp một chỗ dựa đáng tin cậy như Ngô Bình nên chỉ muốn trở thành người phụ nữ của anh, sau này ít ra cũng sẽ không lo bị bắt nạt.
Hiểu ra vấn đề xong, Ngô Bình cười nói: “Làm vợ bé là thiệt cho hai cô lắm đấy, hãy suy nghĩ cho kỹ”.
Nghe thấy Ngô Bình không định từ chối nữa, hai cô gái mừng rỡ rồi vội nói: “Không sao đâu ạ, sau này chắc chắn công tử sẽ là nhân vật lớn có tầm cỡ, kiếp này được làm người phụ nữ của công tử chính là vinh hạnh của chúng em”.
Ngô Bình nhìn sang Vân Thường, anh biết chắc chắn cô ấy đã dạy họ nói vậy.
Vân Thường cười nói: “Sư huynh, em cũng muốn làm vợ bé của anh, có được không?”
Lúc này, đương nhiên Ngô Bình không thể từ chối, dẫu sao đến hai chị em Khuynh Thành còn thành vợ bé của anh được, huống gì là Vân Thường?
Ngô Bình: “Tuỳ em”.
Vân Thường mừng rỡ rồi cùng chị em Khuynh Thành hành lễ: “Ông xã”.
Ngô Bình xua tay: “Được rồi, các em lui xuống đi”.
Các cô gái đi rồi, Ngô Bình lấy lò luyện đan ra rồi chuẩn bị luyện chế ít đan dược.