Ngô Bình: “Nói ra khéo em không tin được đâu, anh cảm thấy tinh cầu này giống hệt như trái đất trước kia, là một xã hội hiện đại hoá, có rất nhiều quốc gia, có ô tô, ti vi, điện thoại, có nhiều toà nhà cao tầng. Ừm, thậm chí khoa học kỹ thuật của họ còn phát triển hơn trái đất đến vài trăm năm ấy”.
Đường Tử Di: “Có chuyện trùng hợp vậy ư?”
Ngô Bình: “Không phải trùng hợp, mà là có người đã mô phỏng theo bản đồ rồi tạo ra nơi này”.
“Thế bán thần ở đây thì sao?”
Ngô Bình: “Dung nhập với Nhân tộc hết rồi thì phải, thôi kệ, mục đích chúng ta đến đây là để cho em thành Đại Chân Quân mà”.
Nói rồi, Ngô Bình lấy một viên đan dược ra rồi cười nói: “Tử Di, cầm lấy này”.
Đường Tử Di quan sát viên đan dược rồi hỏi: “Uống vào là em thành Chân Quân thật à?”
Ngô Bình: “Ừm, anh đã kiểm tra rồi, nó rất phi phàm đấy, bên trong có trận pháp phù văn, chỉ Đạo Tôn mới có thể luyện chế ra đan dược cấp này”.
Đường Tử Di: “Cứ thế uống luôn hả anh?”
Ngô Bình: “Không”.
Nói rồi, anh dùng tay chà xát viên đan dược,nó hoá thành một tia thần quang rồi được anh đẩy vào trong đầu của Đường Tử Di.
Đường Tử Di cảm thấy toàn thân mất khống chế, tu vi không ngừng tăng lên, hơn nữa cấp nào cũng đạt đến mức viên mãn.
Ngô Bình biết đây là một quá trình rất mất thời gian nên nói: “Tử Di, đừng sợ, anh đang ở cạnh em đây rồi”.
Loáng cái, Đường Tử Di đã mở được Động Thiên rồi tới thần tàng, sau đó đột phá cảnh giới Bất Tử, Đoạt Thiên, mỗi tầng cảnh giới mất hai tiếng đồng hồ.
Trong lúc đó, nếu Ngô Bình phát hiện ra có cảnh giới nào chưa đạt đến viên mãn thì sẽ bù đắp kịp thời ngay. Trước khi vào đây, anh đã mua đủ tài nguyên cần dùng rồi.
Tu vi của Đường Tử Di vẫn tăng lên liên tục, Ngô Bình cũng không nhàn rỗi, anh liên tục kiểm tra và bù đắp những thiếu sót cho cô ấy.
Đạo Tôn cũng không phải người toàn năng nên Ngô Bình vẫn cảm thấy đan dược này hơi có vấn đề, nhưng may là anh có cách xử lý.
Ba ngày sau, Đường Tử Di đã thành Chân Tiên. Lúc này, Ngô Bình đã không giúp gì được nữa, cùng lắm chỉ có thể nâng cao tư chất để cô ấy thuận lợi đột phá thôi.
Chờ đến ngày thứ năm, quanh người Đường Tử Di đã xuất hiện khí tức mạnh mẽ, cô ấy đã đột phá cảnh giới Chân Tiên viên mãn rồi tiến vào cảnh giới Đại La Kim Tiên, đây là một trạng thái sinh mệnh còn cao cấp hơn cả Thiên Tiên.
Sau hai ngày tiếp theo, khí tức của Đường Tử Di đã ổn định và cô ấy đã trở thành một Đại Đạo Quân.
Đường Tử Di mở mắt ra, cô ấy đã có một khí chất đặc biệt, hơn nữa còn trở nên xinh đẹp hơn, từng cử động đều trông vô cùng hoàn mỹ.
Ngô Bình nói: “Tử Di, tuy giờ em đã là Đại Đạo Quân, nhưng vẫn chưa quen với trạng thái mới nên cứ cảm nhận dần nhé”.
Đường Tử Di: “Huyền Bình, giờ em có giỏi bằng anh không?”
Ngô Bình cười nói: “Thử cái là biết ngay”.