Mộ Dung Băng tiếp tục kể: “Huyền U Tiên Triều mong kiếm đường có thể đứng về phe họ, cùng nhau đấu với Thần Tự Hoàng Triều. Sau khi mọi chuyện thành công, họ sẽ giúp đỡ kiếm đường ta nuốt trọn Chân Hoàng Tiên giới”.
Ngô Bình nhíu mày: “Sau lưng Vô Tự Tiên giới và Chân Hoàng Tiên giới đều có các nhân vật lớn trấn thủ, Huyền U Tiên Triều muốn nuốt là được à?”
Mộ Dung Băng thở dài nói thêm: “Gần đây có một lời đồn rộ lên, chứ ta chẳng biết thật hay giả”.
Ngô Bình lập tức hỏi: “Đồn gì?”
Mộ Dung Băng nói: “Huyền U Đại Đạo Tôn với Chân Hoàng Đại Đạo Tôn đã chết cả rồi!”
Ngô Bình bất ngờ, sợ hãi lắp bắp: “Hai người đó đều là cường giả Hỗn Độn, thế sao chết được?”
Mộ Dung Băng giải thích: “Ta nghe ngóng không cặn kẽ lắm, chỉ nghe đồn là Hỗn Độn giới xảy ra chuyện lớn dẫn đến rất nhiều cường giả Hỗn Độn rớt đài hết”.
Ngô Bình im lặng nghĩ gì đó rồi nói: “Thảo nào, Huyền U Tiên Triều muốn ra tay ngay bây giờ. Bây giờ, Vô Tự Tiên giới và Chân Hoàng Tiên giới đã vô chủ, chắc chắn không thể tránh được việc đấu tranh”.
Mộ Dung Băng gật đầu: “Công tử, các quản lý của Kiếm Đường đều quyết định bình tĩnh theo dõi mọi việc, chứ chưa vội tham gia vào cuộc hỗn chiến này, bởi vì chúng ta vẫn chưa biết rõ tình hình trong đó ra sao cả mà”.
Ngay khi trong lúc mọi người đang nói chuyện, Ngô Bình đột ngột cảm nhận được cái tên đứng trên Kiếm Bảng của mình vừa bị người ta bóc. Có người muốn khiêu chiến cậu!
Cậu ngẩng ra một lúc sau đó bật cười nói: “Thú vị thật đấy, có kẻ đang khiêu chiến ta trước Kiếm Bảng kìa!”
Mộ Dung Băng với Nhan Vũ Sương vừa nghe đã giật bắn mình.
“Công tử là người đang sở hữu Vương Tọa Kiếm Đạo mà, ai dám khiêu chiến chứ?”. Nhan Vũ Sương vừa nghe đã thốt lên, cô ta hoàn toàn không nghĩ đến chuyện này.
Ngô Bình lại cười nói: “Để xem ai khiêu chiến là biết thôi!”
Cậu lập tức độn quang, nhóm người nhanh chóng xuất hiện giữa không trung, đối diện với Kiếm Bảng. Người trong thành Vạn Kiếm đều đã đến trước đài Vạn Kiếm, mà trên đài cũng có người đứng chật nít. Tất cả mọi người đều hướng mắt nhìn về phía Thiết Sơn trên Kiếm Bảng.
Trên Thiết Sơn có một thanh niên đang khoanh tay trước ngực đứng ở đó. Một luồng nhuệ khí từ cơ thể cậu xông thẳng lên trời, khiến không gian trên đầu của cậu vặn vẹo và hình thành các khe màu đen rậm rạp! Hình ảnh này chứng minh, khí tức của cậu rất mạnh mẽ và hung dữ!
Thần Nguyệt lần đầu tiên đến xem Kiếm Bảng, cô vừa nhìn lướt qua người đứng trên đỉnh núi rồi nói với Ngô Bình: “Thực lực của người này không bằng cậu, nhưng kiếm thuật của hắn ta lại khá giỏi đấy”.
Lúc này, Ngô Bình cũng cảm giác được Vương Tọa Kiếm Đạo trong cơ thể đã có chút cảm ứng, chứng minh kiếm thuật của đối phương không phải dạng vừa. Nhưng mà hiện tại cậu đã tìm hiểu 30% về Vương Tọa Kiếm Đạo, với lại cậu tu luyện Vô Thượng Kiếm Điển, Nhu Thủy Kiếm và Vô Lượng Kiếm Kinh, cho nên kiếm đạo của Ngô Bình bây giờ đã đạt đến một cảnh giới không thể nào tưởng tượng được rồi.
Đặc biệt, sau khi cậu tìm hiểu Cấm Thiên Thần Công rồi đã có thể dung nhập sức mạnh Cấm Thiên vào sức mạnh của kiếm, nhờ đó tạo ra rất nhiều thay đổi huyền diệu khiến đối thủ khó lòng đoán trước và phòng bị được.
Đương nhiên với cả sức mạnh Cấm Kỵ của cậu cũng rất mạnh mẽ, bất luận lấy cái nào trong hai cái Đại Cấm Thần kia ra cũng đủ cho cậu đấu một trận với cường giả Đạo Cảnh rồi!
Ngô Bình có được mấy thứ này nên rất tự tin, thế là cậu cũng chẳng cảm thấy bất cứ uy hiếp nào từ người đến khiêu chiến với mình kia.
“Nếu đến khiêu chiến ta lúc mới đứng đầu trên Kiếm Bảng, có lẽ anh sẽ có cơ hội thắng đấy. Nhưng bây giờ, anh hoàn toàn không thắng nổi ta”. Ngô Bình tự tin nói.
Mộ Dung Băng bật cười: “Đúng là kẻ không biết tự lượng sức mình, nhưng không biết thân phận đằng ấy thế nào nhỡ?”
Đúng lúc có một người đứng bên cạnh, hắn ta cũng đến đây để hóng hớt, nghe thế vội nói: “Người này là Thiên Kiêu của ‘Thiên Hằng Kiếm Tông’ đấy. Tổ sư của Thiên Hằng Kiếm Tông từng nổi tiếng tương đương với tổ sư Vạn Kiếm”.
Ngô Bình thắc mắc: “Chắc Thiên Hằng Kiếm Tông không thuộc về Vạn Kiếm Tiên giới đâu nhỉ?”
Người nọ giải thích tiếp: “Thiên Hằng Kiếm Tông là phái xuất hiện sớm nhất tại Thần Nguyên Tiên giới, sau đó dần phát triển lên và bước vào cả Hỗn Độn giới. Một năm trước họ đã tự phân ra và sáng lập môn phái riêng tại Vạn Kiếm Tiên giới, đến giờ chẳng thấy động tĩnh gì ngoại trừ việc tuyển một đám đệ tử. Nào ngờ đây bây giờ, nơi đó lại xuất hiện một thiên tài còn muốn đến đây khiêu chiến với người đứng nhất trên Kiếm Bảng nữa chứ”.