Khi các oan hồn tàn sát khắp nơi, Ngô Bình đã dẫn Lạc Di đi để bảo vệ hắn. Anh đã cho người hộ tống Lạc Di về Jawa, để di rời tài sản. Đương nhiên anh không lấy hết, vì vẫn còn người ghen ghét với khối tài sản này nên anh chỉ lấy một phần nào đó thôi”.
Lý Vân Đẩu thở dài nói: “Đời người dù huy hoàng đến mấy thì cũng có lúc chết thôi”.
Ngô Bình cười nói: “Ông đừng như vậy, giờ ông khoẻ mạnh như một người 40 tuổi nên côn đến chuyện sống chết làm gì”.
Đúng là bây giờ, Lý Vân Đẩu rất trẻ trung, để không bị lộ sự thay đổi, thậm chí ông ấy còn phải trang điểm để mình trông già với đúng tuổi thật.
Ông ấy cười nói: “Cháu nói đúng”.
Ngô Bình nghiêm túc nói: “Ông nghĩ trong 20 lý sự, sẽ có mấy người bỏ phiếu cho ông ạ?”
Lý Vân Đẩu lắc đầu: “Lòng người khó đoán, ông cũng không biết. Nhưng ông chắc được khoảng bảy phiếu thôi”.
Ngô Bình: “Vậy là còn 13 phiếu nữa, rất có thể sẽ thuộc về bb”.
Lý Vân Đẩu: “Không mười ba thì cũng phải mười phiếu”.
Ngô Bình: “Chuyện này dễ mà, tối nay ông hãy mở tiệc rồi mời các lý sự đến nhà mình đi ạ”.
Lý Vân Đẩu cười nói: “Tiểu Bình, cháu định làm gì?”
Ngô Bình: “Con người ai cũng cầu sức khoẻ và tiền tài, họ đã có tiền rồi thì giờ chỉ cần sức khoẻ thôi. Nếu thế thi cháu sẽ tặng cho mỗi người một ít thuốc, giúp họ sống lâu trăm tuổi mà không bệnh tật gì”.
Lý Vân Đẩu xua tay: “Không cần làm thế đâu, thà cháu dùng chỗ thuốc ấy bồi dưỡng cho người mình còn hơn”.
Ngô Bình: “Ông, thật ra không tốn kém gì đâu, cháu làm loáng cái là có ngay mà”.
Lý Vân Đẩu ngẫm nghĩ rồi nói: “Được rồi, ông nghe theo cháu”.
Vì thế, Ngô Bình đã dành cả buổi chiều để luyện chế Bồi Nguyên Tán và 50 viên Tiểu Luyện Hình Đan. Đan dược và thuốc này mà kết hợp với nhau thì sẽ có hiệu quả rất tốt. Nó có tác dụng tăng tuổi thọ, đảm bảo các lý sự kia sẽ không từ chối.
Còn Lý Vân Đẩu đã cho người đi đưa thiệp mời cho các lý sự.
Bốn giờ chiều, có người hớt hải tới báo: “Hỏng rồi lão gia ơi, các lý sự đến nhà ta đều bị người khác chặn đường, không thể tới đây được”.
Lý Vân Đẩu cau mày: “Ai dám chặn đường họ?”
Ngô Bình hỏi: “Họ bị chặn ở đâu?”
Người đó đáp: “Ngay cửa sân bay ạ, chúng thuộc hạ đi hỏi thì là bb đã mượn lực của Á Mã để cản họ tới dự tiệc. Hình như còn có nhiều cao thủ nữa, kiểu này thì không lý sự nào lọt được đâu ạ”.
Lý Vân Đẩu: “Không ngờ bb lại ra tay trực tiếp như thế”.
Ngô Bình cười lạnh: “Cháu còn làm trực tiếp hơn ông ta nhiều, để cháu đi xem thế nào”.
Ngô Bình bay lên cao rồi lao ra ngoài.
Có năm vị lý sự đang bực bội ngồi trong đại sảnh