Có lẽ vì trong người đã có sức mạnh cùng loại nên sấm sét không còn lạnh lùng với anh nữa, hai bên va chạm, Trương Tiểu Bình cảm thấy có tiếng tách tách.
Bây giờ, sấm sét không tiêu diệt ý nghĩ của anh nữa, mà lưu lại ở đó.
Trương Tiểu Bình cẩn thận thu 300 ý nghĩ về, chúng vừa quay lại thì các ý nghĩ khác đã thi nhau lao vào cắn nuốt sức mạnh sấm sét.
Nhưng sấm sét nào có dễ chơi, các ý nghĩ như đám trẻ con ăn khoai lang nóng, tuy ngon nhưng dễ bị bỏng.
Nhờ hấp thu sức mạnh này mà thần niệm của Trương Tiểu Bình đã khác hẳn, nó đã có thêm khí tức khủng khiếp huỷ thiên diệt địa.
Nửa tiếng sau, cuối cùng Trương Tiểu Bình cũng đã luyện hoá được sức mạnh sấm sét, nhờ đó anh đã có thêm 500 ý nghĩ để tiếp tục hấp thu nhiều sức mạnh sấm sét hơn.
Lần thứ hai đã dễ hơn lần đầu, vì anh đã hấp thu được sấm sét hoàn chỉnh.
Sau đó, anh đã phóng 1000 ý nghĩ ra trong lần thứ ba, lần thứ tư thì lên 3000. Tới lần thứ năm thì có bao nhiêu là anh phóng hết.
Cuối cùng thì anh cũng hấp thu đủ sức mạnh sấm sét, hơn mười nghìn ý nghĩ quay trở về. Bấy giờ, Trương Tiểu Bình mới phát hiện sấm sét này không chỉ làm thần niệm lớn mạnh hơn, mà còn có thể tôi luyện tiên thể Cửu Tuyệt của anh.
Một lúc lâu sau, cơ thể anh lại hùng dũng hơn. Nhưng so với sự thay đổi của thần niệm thì vẫn chưa là gì. Thần niệm của anh có thể sinh ra sấm sét và có uy năng huỷ diệt mọi thứ.
“Niệm Động Sinh Lôi xong rồi, giờ mình sang Nhất Niệm Vạn Tải thôi”, Trương Tiểu Bình thầm nghĩ.
Cảnh giới này là đưa ý nghĩ vào trong không gian tinh thần của mình, tuy ý nghĩ trải qua rất nhiều năm trong không gian, nhưng ở ngoài thì mới chỉ một lát thôi.
Đạt được cảnh giới này thì anh sẽ có nhiều thời gian để suy ngẫm và học tập hơn, nhất là khi chiến đấu hoặc tu hành, dù vào lúc cấp bách, anh vẫn có thể ung dung, suy nghĩ thật kỹ rồi mới đưa ra quyết định hành động.
Như vậy thì tỉ lệ thất bại trong chiến đấu và tu hành của anh sẽ giảm mạnh.
Nhất Niệm Vạn Tải có yêu cầu cực cao về số lượng ý nghĩ, ít nhất phải có trên một trăm nghìn, vì thế Trương Tiểu Bình lại phải tiếp tục chia nhỏ ý nghĩ ra.
Hấp thu thần niệm trong sức mạnh sấm sét xong nên tốc độ chia nhỏ ý nghĩ của Trương Tiểu Bình cũng nhanh hơn, anh đã chia được 160 nghìn.
Loáng cái, anh đã cho tất cả ý nghĩ lên cao để hấp thu sức mạnh sấm sét.
Đánh chén no nê xong, anh mới tiến hành bước tu luyện tiếp theo là Nhất Niệm Vạn Tải.
Nguyên lý của cảnh giới này thật ra là mượn các ý nghĩ để suy nghĩ, phán đoán thật nhanh, sau đó cho ra hiệu quả thần kỳ là bên trong không gian đã trải quả chục nghìn năm, nhưng bên ngoài mới chỉ là một giây.
Có khả năng này rồi thì Trương Tiểu Bình lại đột phá lên cảnh giới cao hơn là Nhất Niệm Nhất Thế Giới.
Cảnh giới này sẽ hình thành khả năng phân tích và phán đoán trên nền tảng của Nhất Niệm Vạn Tải. Muốn đạt đến cảnh giới này thì Trương Tiểu Bình buộc phải có một triệu ý nghĩ trở lên.
Nếu được như vậy thì trong đầu sẽ hình thành một thế giới, nó có thể mạnh ngang với thế giới bên ngoài.
“Một triệu khéo vẫn chưa đủ, phải càng nhiều càng tốt”, Trương Tiểu Bình vừa nghĩ vừa chi nhỏ ý nghĩ.
Cuối cùng anh đã chia được một triệu tám trăm ý nghĩ rồi cho chúng lên trời hấp thu sức mạnh sấm sét.
Cứ thế, anh chỉ mất hai ngày để tạo ra hơn 20 triệu ý nghĩ.
Hơn hai mươi triệu ý nghĩ đã là mức giới hạn mà anh có thể khống chế, nếu còn thêm nữa thì anh đành chịu bất lực.