Mấy người Lâm Bạch nhìn nhau cười, họ đã nghe nói rằng Ngô Bình có quan hệ rất tốt với thủ trưởng Long, nhưng không ngờ lại tốt đến vậy! Phải biết là trưởng nhóm trước vì để tăng ngân sách mà đã tốn hơn một năm, cuối cùng cũng chỉ tăng được khoảng 300 triệu tệ, chưa bao giờ được tăng lên gấp đôi.
Mọi người bên dưới liền vỗ tay nhiệt liệt.
Ngô Bình phất tay, bên dưới liền yên tĩnh. Anh nói: "Tôi mới đến nên vẫn chưa hiểu biết nhiều về tình hình của Hắc Thạch, mọi người có vấn đề gì có thể nói ra".
Vừa dứt lời đã có người hỏi: "Trưởng nhóm, chúng ta có báo mối thù nhóm trưởng tiền nhiệm bị giết không?"
Ngô Bình nhìn về phía người vừa nói, đó là một nhân viên chuyên tác nghiệp bên ngoài, khoảng 25, 26 tuổi, tu vi cảnh giới Khí. Anh nói: "Tôi vẫn chưa nắm bắt được tình hình của trưởng nhóm tiền nhiệm".
Người này liền kể lại chuyện về trưởng nhóm tiền nhiệm. Người đó tên Đỗ Quảng Uy, là người rất tốt. Nửa năm trước, người đó bị kẻ phản bội bán đứng khi đang làm nhiệm vụ ở Đông Doanh, bị một đám cao thủ Đông Doanh vây giết ở Công Hải. Sau đó Đông Doanh gửi đầu của Đỗ Quảng Uy cho Hắc Thạch. Hai mắt người đó bị khoét ra, đầu lưỡi bị cắt, trên mặt còn bị khắc dòng chữ "Kẻ tiếp theo chính là các người".
Ngô Bình nghe xong im lặng một lúc, sau đó nói: "Hung thủ là ai?"
"Gia tộc Sato, một trong những thế gia tu luyện ở Đông Doanh".
Ngô Bình trầm giọng nói: "Tất nhiên phải báo mối thù của trưởng nhóm tiền nhiệm! Phải ăn miếng trả miếng!"
Mọi người đều gào lên phẫn nộ, họ cùng vào sinh ra tử với Đỗ Quảng Uy, tình cảm rất sâu đậm, thế nên nghe Ngô Bình nói thế họ rất kích động.
Ngô Bình hỏi: "Kẻ phản bội là ai, đã điều tra được chưa?"
Lâm Bạch nói: "Trưởng nhóm, kẻ phản bội đã trốn tới Đông Doanh và được đám Đông Doanh bảo vệ, chúng tôi ám sát hai lần đều thất bại".
Ngô Bình nói: "Không phải vội, rồi sẽ có lúc chúng lơi lỏng".
Lúc này một nhân viên lại hỏi: "Trưởng nhóm, nghe nói anh là tông sư cảnh giới Tiên Thiên, có thể ngưng tụ quyền ý, có thể cho chúng tôi mở mang tầm mắt không?"
Ngô Bình thấy họ rất muốn xem quyền ý thì mỉm cười, nói: "Quyền ý là một loại khả năng chiến đấu, phối hợp với thần ý có thể đe dọa đối phương. Ai muốn thử thì đứng lên bục".
Mọi người vội vàng đi lên, ngay cả Vi Lạp cũng chạy tới hóng hớt. Tổng cộng có 12 người, đứng thành hai hàng.
Ngô Bình đứng đối diện đám người này, sau đó liền sử dụng quyền ý. 12 người liền cảm thấy Ngô Bình tựa như thiên thần hạ phàm, khí thế vô cùng khủng khiếp, họ cảm thấy một nỗi sợ trào lên. Cảm giác này tựa như chuột thấy mèo vậy, ngay giây sau sẽ bị vồ lấy.
Có năm người toàn thân cứng đờ, sau đó ngã xuống đất. Những người khác cũng thấy đầu mình trống không, hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu
Ngô Bình thu quyền ý lại, nửa phút sau họ mới hoàn hồn lại, họ thấy kinh hãi vô cùng, đây chính là quyền ý sao?
Có người tò mò hỏi: "Trưởng nhóm, nói như thế thì những cao thủ Tiên Thiên thông thường đều hoàn toàn không phải đối thủ của anh sao, ví dụ như đội trưởng Lâm?"
Ngô Bình nói: "Trong chiến đấu có vô vàn thể loại và cách thức, không có mạnh nhất, chỉ có mạnh hơn. Nhưng cao thủ Tiên Thiên thông thường quả thật không phải đối thủ của tôi".
Lâm Bạch bật cười: "Cái đám khốn kiếp các người, muốn thấy tôi bị trưởng nhóm hành hạ chứ gì? Tôi thỏa mãn các người".
Anh ta tới trước mặt Ngô Bình, chắp tay nói: "Trưởng nhóm, xin hãy dốc toàn lực, tôi thất bại càng thảm hại thì họ càng hưng phấn".