Ngô Bình trầm giọng hỏi: “Ông đã động đến cô ấy chưa?”
Ông Năm cười hề hề: “Tôi chưa nỡ động đến cô ấy đâu, nhưng cũng sắp rồi. Tối nay, tôi sẽ tìm đến cô ấy!”
“Ầm!”
Không còn lời gì để nói nữa, Ngô Bình vung cú đấm một cách không hề do dự. Anh dùng Lưu Tinh Quyền.
“Ầm ầm ầm!”
Khí tức khủng khiếp bao trùm căn nhà. Mọi người xung quanh đều bị luồng không khí thổi bay.
Ông Ngũ nọ biến sắc, gương mặt vốn đang tự tin ngay giây tiếp theo đã lộ vẻ hoảng hốt.
Trước đó, lúc ở đầu thôn, Ngô Bình chỉ tung ra ba cú đấm. Nhưng bây giờ anh đang tung ra hàng trăm cú đấm, cú nào cũng đánh thẳng vào người ông Ngũ.
Ông Ngũ đỡ được mười cú đấm đầu tiên, đến cú thứ mười một đã bắt đầu chật vật. Đến cú đấm thứ ba mươi, sự phòng thủ của ông Ngũ đã bị lực đấm phá vỡ, cả người không ngừng bay ngược ra sau, đập nát toàn bộ căn nhà ở phía sau.
Căn nhà sụp xuống, đá và gỗ cũng rơi xuống theo bụi đất mịt mù, chôn vùi ông Ngũ ở bên trong.
Ông lão chậm rãi đứng dậy, kinh ngạc nhìn Ngô Bình: “Thì ra cậu cũng là võ tu!”
Ngô Bình hỏi: “Tôi có thể đưa người đi rồi chứ?”
Ông lão cười khẩy: “Cậu đả thương người của thôn Minh thì phải chết ở đây. Càng không được đưa người đi!”
Ngô Bình thở dài: “Tôi không muốn giết người. Là các ông ép tôi”.
Ông lão lãnh đạm nói: “Đúng là cậu rất mạnh. Nhưng vô ích thôi, cảnh giới cậu quá thấp”.
Rồi ông lão chậm rãi đứng thẳng dậy, một luồng ý chí võ đạo cực kỳ kinh khủng liền đánh tới.
Ngô Bình cau mày, kiếm hồn dao động, chống lại ý chí võ đạo của đối phương.
Áo quần tự lay động mà không cần gió, ông lão khẽ tung ra một chưởng. Ngực của Ngô Bình lập tức xuất hiện dấu chưởng màu đen. Anh gầm lên rồi văng ra trăm mét, lưng đập vỡ bức tường quanh sân.
Khi bị đánh lui, anh đã lấy hồ lô sát sinh ra. Ở khoảng không phía trên hồ lô, một gương mặt người đơn giản đã xuất hiện, quét mắt nhìn quanh rồi khoá chặt ông lão chỉ trong tích tắc.
Anh lạnh lùng nói: “Giết!”
Đồng thời, anh lấy toàn bộ phù bảo trong tay ra. Hồ lô nuốt chửng năm trăm tấm phù bảo rồi rung chuyển, sát quang lập tức bay về phía ông lão.
Ông lão là Võ Tiên Quân, sở hữu năng lực xuất chúng, nhưng khi bị hồ lô khoá chặt vẫn run rẩy, điên dại rống lên, khí tức toả ra toàn bộ.