La Ngọc đáp: “Thưa Thánh nhân, là tiên căn thuần cửu phẩm”.
Ngô Bình nói: “Tiên căn thuần cửu phẩm là kém nhất trong tiên căn thuần. Bây giờ cậu vào kiểm tra lại xem”.
Nói xong, anh phất tay một cái, mọi người đã đến tiên điện kiểm tra tiên căn.
La Ngọc nghiến răng, đặt tay lên tiên đạo châu.
Ngay lập tức, tiên đạo châu sáng bừng, trưởng lão phụ trách kinh ngạc thốt lên: “Tiên căn thuần tam phẩm!”
Ngô Bình cười nói: “Từ cửu phẩm lên tam phẩm, cũng khá ổn. Đây chỉ là hiệu quả sơ bộ, chờ cơ thể cậu thích ứng với trạng thái bây giờ, sẽ có thể đạt đến tiên căn thuần nhị phẩm, thậm chí là tiên căn thuần nhất phẩm”.
Ai nấy đều ngưỡng mộ vô cùng. Chưởng một cái thôi đã biến thành tiên căn thuần tam phẩm, quá thần kỳ!”
Ngay lập tức, có một trưởng lão nòng cốt đứng ra: “Thánh nhân mới là niềm hy vọng của Thánh Tiên Tông. Tôi bằng lòng xem ngài là tông chủ!”
Một người đã tỏ thái độ, những trưởng lão còn lại cũng thi nhau đứng ra, sau đó là các đệ tử.
Cuối cùng, đứng sau Mã Chiêm Nguyên chỉ còn không đến hai mươi người, đều là họ hàng hoặc người chia sẻ lợi ích với Mã Chiêm Nguyên.
Sắc mặt của Mã Chiêm Nguyên rất tệ: “‘Đại đế Thiên Võ, cậu làm vậy là rất quá đáng”.
Ngô Bình hờ hững đáp: “Lắm lời thật. Bây giờ ông đi được rồi đấy, Thánh Tiên Tông không còn quan hệ gì với ông nữa”.
Mã Chiêm Nguyên tự biết mình không phải đối thủ của Ngô Bình, nghiến răng nói: “Thế gian bé nhỏ lắm, sau này chúng ta sẽ còn gặp lại!”
“Đi thong thả”, Ngô Bình bảo: “Ông không còn là người của Thánh Tiên Tông nữa, giao toàn bộ tài nguyên của Thánh Tiên Tông ra đây”.
Mã Chiêm Nguyên cả giận: “Ức hiếp người khác quá đáng!”
Ngô Bình lãnh đạm nói: “Nhanh lên đi”.
Không còn cách nào khác, Mã Chiêm Nguyên đành giao nộp pháp khí chứa đồ trên người mình và các món đồ giấu ở động thiên.
Ngô Bình có năng lực nhìn thấu vạn vật nên có thể thấy rõ mọi thứ, Mã Chiêm Nguyên không thể giữ lại món đồ nào, ngay cả một viên linh thạch cũng phải giao ra.
Cuối cùng, đám người này chẳng mang theo được gì, ảo não rời đi.
Sau khi đã quen với các vị trưởng lão, Ngô Bình vẫn duy trì cơ cấu tổ chức ban đầu.
Thánh Tiên Tông có sức ảnh hưởng rất lớn ở đây, là vị bá chủ không hề gây tranh cãi của khu vực này.
Đến sảnh tông chủ, Ngô Bình mở cuộc họp đầu tiên, người của cả môn phái đều đến. Cuộc họp lần này là quá trình giúp Ngô Bình hiểu được người của Thánh Tiên Tông, cũng là cơ hội để họ hiểu anh hơn.
Ngô Bình trò chuyện với mấy vị trưởng lão nòng cốt một lúc, bèn cười hỏi: “Mọi người có yêu cầu gì với vị tông chủ mới này không?”
Một trưởng lão đáp: “Tông chủ là Thánh nhân, năng lực rất mạnh, thuộc hạ hy vọng sau này chúng ta không bị Hắc Ma Tông hà hiếp nữa”.
Ngô Bình hỏi: “Ồ, Hắc Ma Tông là môn phái nào, ở đâu?”