“Xem ra cậu ta đã đạt được lửa thần hỗn mang”, một người đàn ông có ấn ký ngọn lửa ở giữa trán khẽ thở dài nói.
Một người đàn ông khác mặc áo màu xanh lam bật cười đắc ý: “Ha ha, đây là chuyện tốt”.
Tiêu Thái Tôn bảo: “Trương Tiểu Bình, con đột phá Nhân Tiên ở đây luôn đi”.
Anh lập tức phát động khí tức trong người, Kim Đan hơi chấn động. Những ký ức và tu vi bị giấu đi của anh chậm rãi quay trở về cơ thể.
Chỉ trong nháy mắt, anh đã đạt tới cảnh giới Nhân Tiên. Nhưng bởi vì anh đã kết Kim Đan nên con đường tu luyện sau này hơi khác với trước kia. Anh cần chờ một khoảng thời gian nữa mới có thể khôi phục lại tu vi.
Sau khi lấy lại được ký ức, Trương Tiểu Bình mới biết được thân phận thật sự của mình. Anh là Lý Huyền Bình, dùng tên giả là Ngô Bình, Trương Tiểu Bình.
Anh lập tức cúi đầu chào hành lễ với Tiêu Thái Tôn: “Sư tôn!”
Tiêu Thái Tôn vui vẻ cười bảo: “Quả nhiên con không làm ta thất vọng. Để ta giới thiệu cho con biết”.
Ngô Bình bái kiến mấy vị tông chủ rồi quay sang nói với Tiêu Thái Tôn: “Sư tôn, con muốn trở về giải quyết chút chuyện, tiện thể khôi phục lại tu vi luôn”.
Ông ấy đáp: “Được, con đi đi”.
Anh gật đầu rồi biến mất theo tiếng sét đánh ngang trời. Đây là thuật pháp mạnh nhất và cũng khó tu luyện nhất trong số các độn thuật, tên là thuật độn lôi!
Anh đi được một đoạn thì bị đám người La Thiên Tướng và Đường Tử Di ngăn cản.
“Sư tôn, Tử Di, Thanh Nghiên!”, anh bật cười hô lên.
Đường Tử Di hỏi: “Anh vội vàng đi đâu vậy?”
Ngô Bình đáp: “Anh phải sắp xếp cho Minh Li và Ngô Vị”.
Chu Thanh Nghiên cười bảo: “Không cần lo. Bọn em đã sắp xếp xong xuôi từ lâu rồi. Bây giờ hai người họ đang ở Hưng Long”.
Ngô Bình gật đầu nói: “Vậy thì tốt”.
Anh dừng lại một lúc rồi nói tiếp: “Chúng ta về trước đã. Con mua nhiều thức ăn lắm, để con nấu cho mọi người một bữa ra trò”.
La Thiên Tướng cười bảo: “Huyền Bình, ta về Thiên Địa kiếm tông trước đã. Con đừng quên đại hội đấu kiếm đấy”.
Ngô Bình khẽ đáp: “Xin sư tôn yên tâm, con nhớ mà”.
Sau khi La Thiên Tướng rời đi, mấy người họ cũng quay về thành phố Hưng Long.
Ngô Bình vẫn chưa đi gặp Minh Li. Anh đã khôi phục lại ký ức, khó tránh khỏi cảm thấy gượng gạo, muốn ổn định lại cảm xúc rồi mới nói tiếp.
Việc đầu tiên anh làm sau khi về nhà là lấy lại tu vi. Muốn lấy lại tu vi đã mất không khó nhưng cũng cần có thời gian. Hơn nữa anh đều đạt mức cực hạn ở tất cả các giai đoạn của cảnh giới Nhân Tiên nên việc tu luyện lại sẽ khác lần đầu.
Chẳng hạn như anh đã ngưng tụ thành Kim Đan có sức mạnh khủng khiếp, lại có thần lửa và lôi điện dung hòa nên anh phải trải qua một quá trình đặc thù để luyện hóa Kim Đan thành nguyên thần. Quá trình đó rất phức tạp, may sao anh đã từng có kinh nghiệm lần trước nên cũng không quá gian nan.
Tối hôm đó, một luồng khí tức khủng bố xuất hiện ở đảo Hưng Long. Kim Đan hóa thành một tia sáng chín màu bay lên không trung rồi ngưng tụ thành một nguyên thần cao nghìn mét. Luồng khí tức ấy khiến đất trời xung quanh phải rung chuyển. Toàn bộ tu sĩ trong vòng mấy chục nghìn mét đều phải khiếp sợ.
Nguyên Thần nhanh chóng quay trở về bản thể. Tiếp đó là lò luyện Võ Đạo, tiền bùa, kiếm hồn đều lần lượt hiện lên.