Trong các lần biến đối thì Thiên Tượng Biến là có nhiều lợi ích nhất, nó sẽ dùng nguyên thân để cải tạo cơ thể, khiến cơ thể trở nên tương thích với nguyên thần hơn.
Thiên Tượng Biến cũng không quá khó với Ngô Bình, vì nguyên thần của anh đã mạnh sẵn rồi, từ lâu anh đã có thể biến đổi mọi vật, ví dụ biến nước thành dầu, biến đá thành vàng.
Vì thế, không lâu sau đó, anh đã đột phá và hoàn thành Thiên Tượng Biến.
Tiếp đó, nguyên thần bắt đầu cải tạo cơ thể. Lúc này, Thần Cơ trong người anh chợt nhảy lên rồi bắt đầu lần biến đổi thứ tư.
Cách đây khá lâu, nó đã biến đổi lần thứ ba rồi, cuối cùng thì bây giờ cũng đến lượt thứ tư.
Nó nhả ra một sức mạnh như sợi tơ rồi quấn người Ngô Bình thành cái kén, cả anh và nó cùng biến đổi trogn cái kén ấy.
Ngô Bình phát hiện trong quá trình biến đổi, cả anh và Thần Cơ đều cần có sức mạnh rất lớn, vì thế anh đã lấy viên Long Tinh Đan kia ra.
Viên đan dược này được luyện chế từ hai con chân long, sau khi uống vào, tu sĩ sẽ có sức mạnh của rồng.
Loáng cái, sức mạnh của Long Tinh Đan đã được cơ thể của Ngô Bình và Thần Cơ hấp thu. Nhưng hình như vẫn chưa đủ, vì thế anh lại lấy một viên Nguyên Chân Đan ra.
Không lâu sau, sức mạnh của Nguyên Chân Đan cũng bị hấp thu hết, Thần Cơ toả ra một luồng sức mạnh đặc biệt, còn Ngô Bình thì mở khoá rào cản, cơ thể có thêm sức mạnh cực kỳ phù hợp với môi trường.
Đào Như Tuyết và Đường Tử Di tới xem, thấy Ngô Bình bị quấn thành cái kén thì rất lo lắng. Nhưng Thiên chủ Thanh Tuyết nói: “Hai cô có biết quá trình con sâu phá kén thành bướm không? Ngô Bình cũng đang trong quá trình lột xác tương tự, sau khi lột xác sẽ càng mạnh hơn”.
Đường Tử Di: “Có nguy hiểm không?”
Thiên chủ Thanh Tuyết: “Tu luyện gì chg có nguy hiểm, nhưng các cô không phải lo, cậu ấy không sao đâu”.
Ba ngày sau, cái kén chợt rung lên, sau đó tách ra, một bàn tay xé kén để chui ra ngoài.
Trông Ngô Bình lúc này không khác trước là bao, nhưng cơ thể đẹp hơn, cao hơn.
Hai cô gái thở phào một hơi, Đào Như Tuyết nói: “Anh thành công rồi à?”
Cô ấy biết khi Thần Cơ biến đổi sẽ có lợi ích rất lớn với chủ nhân.
Ngô Bình gật đầu: “Vì hấp thu đủ sức mạnh nên Tiểu Thần cũng hoàn thành xong lần biến đổi thứ ba, thứ tư và thứ năm luôn rồi. Nhờ đó mà anh có thêm ba loại sức mạnh”.
Tiểu Thần chui ra ngoài rồi biến thành hình dạng giống con thằn lằn, nhưng toàn thân chỉ có một màu vàng.
Đào Như Tyết cười nói: “Sau năm lần biến đổi, Tiểu Thần cũng thay hình đổi dạng rồi”.
Ngô Bình: “Anh còn nhận được nhiều lợi ích hơn nó”.
Anh trêu Tiểu Thần rồi nói: “Mày tạm thời tu luyện trên đảo đi, tao phải đi có việc rồi”.
Hiện tại, anh không biết tình hình bên ngoài thế nào, vì thế cần lên đất liền để thăm thú.
Ngô Bình thay đồ, sau đó bay tới Vân Kinh theo chỉ dẫn của bản đồ. Anh bay rất nhanh, sau khi bay hết hồ Ma Long thì tới một khu vực lạ lẫm.
Đây là một khu rừng nguyên sinh, nhìn không thấy điểm cuối và một bóng người nào. Theo bản đồ thì anh phải bay qua khu rừng này thì mưới có thể đến được Vân Kinh.