Ngô Bình bay lên không trung, lạnh lùng nhìn Thương Huyền Quang chằm chằm, hung hăng nói: “Ông giết hại nhiều người như vậy, bây giờ tôi sẽ lấy mạng chó của ông!”
“Ầm ầm!”
Hư không chấn động, anh bỗng chốc đã đến trước mặt Thương Huyền Quang, vung quyền đánh.
Thương Huyền Quang là cao thủ Nhị Kỷ Nguyên, trong thân thể có dấu ấn Kỷ Nguyên, thể chất hùng mạnh. Một quyền của Ngô Bình vung tới, ông ta không thể tránh né, ngực bị đánh trúng một quyền.
Rên rỉ một tiếng, ông ta cảm thấy xương cốt mình như vỡ vụn, trong lòng hoảng sợ, đang định vung tay phản kích thì mặt lại bị tát một cái.
“Bốp!”
Thương Huyền Quang bị đánh ngã xuống đất, Ngô Binh đánh từ trên không xuống, đạp mạnh lên ngực ông ta.
“Răng rắc!”
Cao thủ Nhị Kỷ Nguyên mạnh mẽ, ngực bị lõm xuống, con ngươi như muốn rớt ra ngoài, kêu la thảm thiết.
“Có lời thì nói đã!”. Ông ta thét lớn.
“Răng rắc!”
Ngô Bình một chân đạp gãy chân trái ông ta, lạnh lùng nói: “Thái Thanh Tiên Giáo từng đắc tội với các người, tại sao phải giết hại nhiều người vô tội như vậy?”. Anh lạnh giọng hỏi.
Thương Huyền Quang nói: “Chuyện này tôi không biết, chắc chắn là do thằng con không ra gì của tôi làm! Thái Thanh Tiên Giáo đối với nhà họ Thương chúng tôi mà nói, không đáng nhắc đến, tôi không thể hỏi”.
“Rắc rắc!”
Ngô Bình lại đạp gãy chân kia của ông ta, lạnh lùng nói: “Con không dạy, là lỗi của cha!”
“Dừng tay!”
Tiếng thét lớn vang lên từ không trung, một ông lão tóc trắng xé rách không gian, xuất hiện cách đó không xa. Ông ta cầm quải trượng, vừa thấp vừa gầy, nhưng khí tức thì mạnh hơn Thương Huyền Quang rất nhiều.
Nhìn thấy ông lão, Thương Huyền Quang vui mừng: “Thương tổ!”
Thì ra, người này tổ tiên của nhà họ Thương, ông ta trước già đều bế quan không xuất hiện, bây giờ người mạnh nhất thế hệ sau lại bị đe dọa đến tính mạng, ông ta mới bất đắc dĩ xuất hiện.
Ông lão nhìn Ngô Bình, nói: “Cậu nhóc, phải có chừng mực. Tiền căn hậu quả mọi chuyện tôi đã biết. Như vậy đi, nhà họ Thương chúng tôi nhất định sẽ bồi thường cho cậu, chuyện này cứ vậy cho qua, cậu xem có được không?”
Ngô Bình cười lạnh: “Tôi tiêu diệt cả nhà ông, rồi bồi thường cho ông, ông đồng ý không?”
Vẻ mặt Thương tổ u ám: “Cậu nhóc, tôi thấy cậu tư chất bất phàm, mới nhẹ nhàng nói chuyện với cậu, cậu đừng không biết tốt xấu như vậy!”
“Không biết tốt xấu? Hừ! A Ly, đưa ông ta qua đây cho tôi!”
A Ly đứng trong sân viện, nghe vậy lập tức hóa thành một vầng sáng, phá vỡ thời không, đi thẳng đến không gian bí ẩn của Thương tổ, sau đó túm lấy ông ta trong tay.
Sau đó, cô ấy ấn Thương tổ dưới đất, đè vào đầu Thương tổ bắt ông ta quỳ xuống đất.