Vân Thường cười bảo: "Chúng tôi đã ở chung hơn một ngày rồi nên cũng hiểu nhau, giờ đã là chị em cột chèo".
Ngô Bình gật đầu: "Hai người các cô thì tôi chỉ có thể cho làm thiếp mà thôi, hy vọng các cô đừng cảm thấy tủi".
Bích Đào cười nói: "Công tử, chúng tôi có thể đi theo bên cạnh anh đã là vinh hạnh rất lớn rồi, nào còn dám tơ tưởng gì khác chứ? Đừng nói là thiếp, dù là tỳ nữ bên cạnh thôi thì chúng tôi cũng đã thấy đủ rồi".
Ngô Bình uống một ngụm trà, mùi vị quả nhiên rất thơm bèn nói: "Hai người các cô cũng có tu luyện nhưng đều là Luyện Khí. Sau này, tôi sẽ giúp các cô tăng tu vi lên".
Cảm ơn công tử, hai cô đồng thanh đáp.
Làm quen với hai cô một chút, thời gian cũng đã đến lúc nên Vân Thường bèn nói: "Công tử, tiệc đệ tử tinh anh sắp bắt đầu rồi, giờ chúng ta đi luôn hay sao?"
Ngô Bình: "Được, tôi sẽ đi ngay bây giờ".
Anh đứng dậy lại bị Vân Thường kéo lại, cô ấy cười nói: "Công tử, anh phải thay đồ đã. Tuy bộ này cũng được, nhưng có hơi không hợp với trường hợp lắm. Hôm qua, mấy người chúng tôi đi ra ngoài một chuyến đã chọn cho anh mấy bộ quần áo, giờ đi thử xem sao nhé?"
Ngô Bình gật đầu: "Cũng được".
Năm cô gái, mỗi người chọn cho Ngô Bình hai bộ đều vô cùng vừa người và trông rất đẹp. Ngô Bình bèn chọn một bộ đi thay.
Vân Thường: "Công tử, đệ tử tinh anh để ý nhất là mặt mũi. Anh không thể đi một mình được, dẫn năm người chúng tôi theo đi".
Ngô Bình ngẩn ra: "Dẫn theo hết ư?"
Vân Thường cười nói: "Đệ tử tinh anh ít nhất cũng phải dẫn theo ba bốn tỳ nữ để thể hiện thân phận của mình. Mấy người chúng tôi tự cảm thấy vẻ ngoài của mình cũng khá xinh đẹp".
Ngô Bình trái lại cũng không có ý kiến gì, nói: "Ừ, vậy đi cùng đi".
Vì thế, Vân Thường, Chu Khuynh Thành, Chu Thiên Mi, Bích Đào, Như Tuyết lần lượt ăn diện đẹp đẽ, lại dẫn theo một vài người hầu. Mười mấy người đi theo Ngô Bình đi đến nơi tổ chức tiệc tinh anh.
Tin tức Ngô Bình là đệ tử đứng đầu vẫn chưa được truyền ra, người ngoài cũng không biết, còn tưởng rằng anh chỉ là đệ tử tinh anh. Giờ phút này, trong buổi tiệc, tám đệ tử tinh anh đều đến. Quả nhiên y như lời Vân Thường nói, mỗi một đệ tử tinh anh đều dẫn theo hơn mười người hầu, trong đó đa số là các tiểu thiếp xinh đẹp.
Buổi tiệc của tám người lại có hơn trăm người ở hiện trường.
Lúc này, tám đệ tử tinh anh lần lượt ngồi ở những chỗ khác nhau, chỉ có vị trí cuối cùng là không có ai, đó là để lại cho Ngô Bình. Vị trí đó cũng không được tốt, nhưng cũng chẳng phải là kém nhất.
Bấy giờ, trong số tám người có một gã đệ tử tinh nói: "Vị Ngô sư đệ mới đến cũng chảnh ghê, vậy mà giờ còn chưa đến".
Một gã đệ tử tinh anh khác nói: "Dù sao người ta cũng là đệ tử mới, được giáo chủ nhìn trúng và còn trổ hết tài năng trong đại hội bái sư. Có kiêu ngạo một chút cũng có thể hiểu được".