Chủ đỉnh Tinh nhìn Ngô Bình rồi nói: “Nếu anh lĩnh ngộ thành công thì chúng tôi cũng sẽ được lợi. Để báo đáp, anh phải truyền hết những lĩnh ngộ ấy cho chúng tôi”.
“Các cô là ai?”, Ngô Bình hỏi tiếp.
“Sau khi bia Tinh xuất hiện, mỗi năm đều có rất nhiều người đến lĩnh ngộ. Tuy họ không nhìn được thấu bản chất, nhưng ít nhiều cũng có thu hoạch nhất định. Dần dà, họ đã tự hình thành một tổ chức, từ lỏng lẻo đến chặt chẽ, cuối cùng đã có 10 cao thủ Đạo cảnh cùng lập lên Tinh Môn”.
Ngô Bình: “Tinh Môn”.
Chủ đỉnh Tinh: “Tôi là thành viên của Tinh Môn, phụng mệnh tìm người có căn cốt phi phàm ở đây rồi dẫn đi lĩnh ngộ bia Tinh”.
Ngô Bình gật đầu: “Bao nhiêu năm qua, đã có rất nhiều người thử nhưng chưa thành công, tôi sợ mình cũng vậy thôi”.
Chủ đỉnh Tinh: “Không sao, tôi cũng không hi vọng anh lĩnh ngộ được ý nghĩa tối cao. Anh chỉ cần có thu hoạch gì đó là tốt rồi, mỗi người đều chỉ có thể lĩnh ngộ bia Tinh từ góc nhìn của mình, vì thế họ đều có cảm nhận khác nhau”.
Ngô Bình: “Nếu vậy thì để tôi thử”.
Anh nói xong thì chủ đỉnh Tinh vung tay lên, một cánh cửa được hình thành từ các vì sao đã xuất hiện trước mắt Ngô Bình.
“Đi qua cánh cửa này thì anh có thể tiến vào thời không của bia Tinh. Do nó không ổn định nên anh chỉ có một tiếng để lĩnh ngộ thôi, sau đó nhất định phải rời khỏi đó, không thì sức mạnh mà nó toả ra sẽ biến anh thành tro bụi”.
Ngô Bình gật đầu: “Tôi biết rồi”, dứt lời, anh đi vào bên trong.
Ngô Bình đi rồi, chợt có một người đàn ông trung niên đội mũ ngọc xuất hiệ phía sau chủ đỉnh Tinh với khí thế oai phong.
Chủ đỉnh Tinh cười nói: “Lưu Tinh quân, ông thấy người này có thể lĩnh ngộ được gì không?”
Người đàn ông: “Truyền thừa của bia Tinh có bốn tầng là tầng ngoài, tầng giữa, tầng trong và hạt nhân. Hầu hết mọi người chỉ lĩnh ngộ được tầng ngoài, chỉ có số ít lĩnh ngộ được tầng trung. Cậu bạn này chỉ cần lĩnh ngộ được tầng ngoài thôi cũng đủ tư cách gia nhập Tinh Môn ta rồi”.
Chủ đỉnh Tinh: “Nhưng nếu không lĩnh ngộ được tầng trung thì sau này cũng chẳng có thành tựu gì”.
Lưu Tinh quân: “Đừng yêu cầu cao quá, đến Tinh quân là tôi đây cũng chỉ lĩnh ngộ được tầng trung, sau đó chạm được một chút vào tầng trong thôi mà. Cậu ấy còn trẻ, có thể lĩnh ngộ tầng trung được thì là cái tốt, mà nếu không lĩnh ngộ được gì cũng không sao. Dù gì những nội dung dễ lĩnh ngộ cũng ở trong điện Tinh hết rồi”.
Chủ đỉnh Tinh thở dài nói: “Đúng thế, các kiến thức trên bia Tinh có tính duy nhất, nếu đã có người lĩnh ngộ rồi thì người khác không thể lĩnh ngộ được nữa. Điều này khiến cho việc lĩnh ngộ ngày càng khó, người có thu hoạch cũng ngày càng ít. Nhưng bên trên lại giao cho tôi nhiệm vụ tìm một Tinh quân có tư chất, song bao năm qua rồi, tôi vẫn chưa gặp được ai. Nếu người này cũng không được nốt thì tôi chịu thật rồi”.
Lưu Tinh quân: “Tôi đến đây cũng vì thấy cậu bạn này có tư chất tốt. Phía Nguyệt Thị còn thông tin cậu ấy là thầy luyện đan Lục Tử Đỉnh, thực lực có thể hạ công tử số một trong nháy mắt. Ha ha, tôi có dự cảm cậu ấy sẽ làm nên chuyện đấy”.
Chủ đỉnh Tinh khẽ thở dài: “Hi vọng là thế, nếu anh ta có tư chất của Tinh quân thì nhiệm vụ của tôi coi như xong”.
Lưu Tinh quân: “Tinh Môn đã 300 năm chưa có thêm Tinh quân trẻ tuổi nào nên tôi hiểu tâm trạng của cô”.
Chủ đỉnh Tinh: “À, quy định của Tinh Môn là buộc phải lấy một phần ba tài nguyên của môn phái ra để cung cấp cho Tinh quân mới tu hành trong năm năm đầu. Nếu Ngô Bình có thể trở thành Tinh quân mới thì có thể một mình hưởng cả đống tài nguyên”.