Ngô Bình kinh ngạc: "Đất lành tu hành!"
Cổ Kiếm Nam gật đầu: "Mảnh đất phong thủy kia còn tự mang trận pháp tự nhiên, việc trở thành đất lành là chuyện sớm hay muộn thôi".
Ngô Bình: "Nếu là đất lành trong tương lai thì các thế lực khác không có ý kiến gì à?"
Cổ Kiếm Nam: "Người ngoài cũng không biết nó có thể biến thành đất lành. Dù là người nhà họ Cổ, cũng chỉ vài người biết thôi".
Ông ta nói đến đây thì thở dài một tiếng: "Dù biết đến lúc đó nhà họ Cổ cũng chưa chắc giữ được mảnh đất đó, nhưng dù sao cũng phải thử một lần!"
Ngô Bình ngẫm nghĩ một lát rồi hỏi: "Người có tu vi cao nhất trong gia tộc đó có cảnh giới gì?"
Cổ Kiếm Nam: "Người có tu vi cao nhất là gia chủ, tuổi tác trông cũng cỡ tôi, là cảnh giới Bí Thiên! Trong tay ông ta có một kiện pháp khí cực kỳ lợi hại!"
Ngô Bình: "Giờ họ đã chiếm lấy mảnh đất kia rồi hả?"
Cổ Kiếm Nam: "Tuy vẫn chưa chiếm nhưng đã tỏ thái độ với chúng tôi. Họ muốn lấy được mảnh đất ấy trong vòng một tháng".
Ngô Bình cười lạnh: "Giọng điệu cũng lớn lối ghê. Bác Cổ, dẫn cháu đến đó nhìn trước đã".
Cổ Kiếm Nam gật đầu: "Được! Tôi sẽ đến đó xem với cậu!"
Hai người lướt đi giữa không trung, chẳng bao lâu đã đến một cái thung lũng. Thung lũng rộng hơn 5km, sâu hơn 15km, đất đai phì nhiêu cây cối xanh tốt, có dòng suối nhỏ chảy róc rách, phong cảnh cực kỳ đẹp. Cả hai hạ xuống trên một ngọn núi, Ngô Bình lập tức phát hiện trong thung lũng thế mà lại có rất nhiều khách du lịch, họ dựng lều cắm trại. Mà trên một ngọn núi bên cạnh thung lũng lại có hơn trăm công nhân đang xây mộ.
Cậu quan sát một lát rồi nói: "Phong thủy của ngọn núi này đúng là rất tốt. Mối làm ăn mà bác nói chắc là nghề xây mộ đúng không?"
Cổ Kiếm Nam đáp: "Đúng vậy. Phong thủy của nơi này cực kỳ tốt, nên mỗi ngôi mộ có giá trị cả mấy triệu tệ, vị trí tốt có thể lên đến hàng chục, thậm chí hàng trăm triệu tệ. Hai bên thung lũng, có thể xây hơn trăm ngàn ngôi mộ".
Ngô Bình hoảng sợ: "Nếu vậy, chỉ bán mộ thôi đã kiếm được hơn trăm tỷ?"
Cổ Kiếm Nam: "Thế nên, đối phương mới tranh giành miếng đất phong thủy này với chúng tôi".
Ngô Bình xem xét tình hình ở đây xong thì trong đầu chợt xuất hiện một vài thông tin về phong thủy, bèn nói: "Chỗ này đã bán được bao nhiêu ngôi mộ rồi?"
Cổ Kiếm Nam: "Đã có hơn trăm người giao tiền đặt cọc, mộ cũng đang được xây dựng".
Ngô Bình: "Nơi này không thể xây mộ, trả cọc lại đi".
Cổ Kiếm Nam ngẩn ra: "Trả cọc?"
Ngô Bình: "Phong thủy nơi này không thích hợp làm âm trạch, chỉ thích hợp dương trạch. Nếu có thể xây một ngôi nhà trên núi, lại cải tiến một chút phong thủy xung quanh thì chẳng những hội tụ được linh khí đất trời, còn có thể gia tăng số mệnh".
Cổ Kiếm Nam: "Ý cậu là có thể khai thác bất động sản ơ đây à?"
Ngô Bình trợn trắng mắt: "Bác Cổ, trong mắt bác toàn kiếm tiền không vậy. Với những người tu hành chúng cháu, tiền tiền nơi thế tục thật sự chẳng đáng là gì. Ý của cháu là giữ mảnh đất này lại dùng cho riêng mình chẳng phải tốt hơn sao?"
Cổ Kiếm Nam giật mình nói: "Một nơi rộng như vậy mà tự mình ở ư?"
Ngô Bình: "Đương nhiên là chính mình ở rồi. Nếu nhà họ Cổ bằng lòng thì cháu sẽ mua lại chỗ này".
"Cái này...", Cổ Kiếm Nam không ngờ Ngô Bình sẽ nói muốn mua lại nơi này nên thoáng chốc không biết nên trả lời thế nào.
Ngô Bình cười bảo: "Cháu có thể thanh toán một lần hết bảy mươi ngàn tiền tiên".
Cổ Kiếm Nam nói: "Cậu Ngô, chuyện này tôi cần phải bàn bạc với gia chủ một chút đã".
Ngô Bình: "Được, cháu chờ tin tức từ bác".