Ngô Bình nói: “Chúng ta không quen biết, tại sao tôi phải nể mặt?”
Đại sư huynh cười lạnh lùng: “Yêu vật mà Trảm Yêu Các truy sát thì chắc chắn sẽ tóm được về tay. Tôi cho cung chủ một ngày để suy nghĩ thật kỹ về việc có nên giao thi thể ra hay không”.
Ngô Bình trả lời: “Không cần suy nghĩ. Minh Huyết lão tổ bị tôi giết, thi thể cũng nên do tôi xử trí”.
Đại sư huynh bảo: “Được! Vậy cung chủ hãy chuẩn bị gánh chịu cơn thịnh nộ của Trảm Yêu Các chúng tôi!”
Dứt lời, người này nói với những người còn lại: “Chúng ta đi”.
Nhóm người ấy cưỡi độn quang đi mất. Mấy tu sĩ của bản thổ Linh Xuyên lắc đầu nguầy nguậy. Có người lên tiếng: “Trảm Yêu Các thật quá quắt! Yêu quái do Lý cung chủ giết được, sao phải giao cho bọn họ chứ?”
Một người khác tiếp lời: “Đúng đấy. Từ lúc thành lập đến nay, Trảm Yêu Các đã hoành hành ngang ngược như vậy rồi”.
Đây là lần đầu tiên Ngô Bình nghe đến Trảm Yêu Các. Anh hỏi: “Trảm Yêu Các mới thành lập à? Ai là các chủ vậy?”
Người đó đáp: “Lý cung chủ, Trảm Yêu Các mới thành lập hơn một tháng, các chủ là một Đạo Quân, nghe nói có lai lịch bí ẩn, năng lực khủng khiếp. Trảm Yêu Các chuyên săn giết yêu quái. Chuyện này đã thu hút rất nhiều tán tu mạnh gia nhập Trảm Yêu Các”.
Ngô Bình hiếu kỳ hỏi: “Tại sao Trảm Yêu Các phải giết yêu quái?”
“Không rõ nữa. Chỉ biết mỗi khi giết được một con yêu quái, Trảm Yêu Các sẽ ban thưởng hậu hĩnh. Bây giờ không chỉ người của Trảm Yêu Các mà ngay cả tu sĩ bên ngoài cũng chém giết yêu quái khắp nơi, rồi dùng thi thể đổi lấy tiền”.
Ngô Bình nói: “Chẳng trách họ lại muốn lấy thi thể của Minh Huyết lão tổ, hoá ra có thể đổi tiền”.
Anh cũng không quan tâm chuyện này cho lắm. Nói thêm vài câu với các tu sĩ rồi anh quay lại Côn Luân Kiếm Cung, tiếp tục chỉ bảo các đệ tử tu hành.
Không bao lâu sau, Lý Thanh Đế đến Kiếm Cung.
“Thanh Đế, chuyện lần trước tôi bảo anh làm, kết quả thế nào rồi?”
Anh từng bảo Lý Thanh Đế mua đất, sau đó tặng miễn phí cho những người dân không có đất. Người dân nhận đất không cần nộp thuế nhưng phải lập bài vị trường sinh của Ngô Bình ở nhà.
Lý Thanh Đế cười đáp: “Tôi vẫn đang làm, còn đặc biệt tuyển một số người làm chuyện này, hiện đang tiến triển ổn định”.
Ngô Bình nói: “Vậy thì tốt. Chuyện tu hành của con cháu Lý thị cũng không thể lơi là. Hãy chọn một số người có tư chất tốt, để họ đến Kiếm Cung tu hành”.
Lý Thanh Đế đáp: “Vâng”.
Trò chuyện một hồi, Lý Thanh Đế mới cười bảo: “Tôi đến đây vì có chuyện nhờ vả. Khi có thời gian, mong anh hãy luyện chế Ngộ Chân Đan giúp tôi”.
Anh ta vừa nói, Ngô Bình đã nhớ ra ngay. Trước đó Lý Thanh Đế đưa anh một công thức luyện chế Ngộ Chân Đan. Ngộ Chân Đan có thể giúp tu sĩ bước vào cảnh giới Chân Tiên, nên việc luyện chế không hề dễ. Trước đây Ngô Bình ở cảnh giới thấp, bây giờ đã mở động thiên, anh có thể luyện chế đan dược này rồi.
“Để tôi thử. Anh ở đây chờ nhé. Nếu tôi luyện chế thành công, anh có thể trực tiếp mang cho sư tôn của anh”.
Lý Thanh Đế cả mừng: “Cảm ơn tông chủ!”
Ngô Bình nói: “Hiện giờ tôi không còn là tông chủ nữa. Anh mới là tông chủ”.