Người phụ nữ vung tay lên: “Bắt con khốn ấy lại!”
Chát!
Ngô Bình bất thình lình xuất hiện trước mặt bà ta rồi tặng cho bà ta một cái tát, sau đó lạnh lùng nói: “Ăn nói cho cẩn thận, tôi thấy bà mới là con khốn đấy”.
Những người khác thấy chủ mẫu của mình bị đánh thì đều đồng loạt ra tay với Ngô Bình.
Nhưng anh chẳng thèm nhìn mà chỉ vung tay lên, tất cả bọn họ đều bất động trên không, họ vẫn có thể suy nghĩ, nhưng không thể cử động.
Người phụ nữ biến sắc mặt rồi hỏi: “Cậu là ai?”
Ngô Bình: “Tôi là Lý Huyền Bình, đệ tử của Thái Thánh Tiên Giáo, nhà họ Thành các người bắt nạt sư muội của tôi thì không yên với tôi đâu”.
Người phụ nữ tái mặt: “Cậu muốn thế nào?”
Ngô Bình: “Dám chạy tới tận đây để chửi bới, các người cũng to gan đấy. Bây giờ, tôi đang rất có hứng thú với các người, để tôi xem các người giỏi đến đâu nào”.
Dứt lời, anh tung một quyền về phía người phụ nữ: “Gọi chồng bà đến đây mà cứu bà, không thì tôi sẽ đánh chết bà luôn đấy”.
Người phụ nữ nhìn thấy ánh mắt hung ác của Ngô Bình thì lập tức nổi sợ, sau đó vội vàng gọi chồng mình là gia chủ của nhà họ Thành đến.
Nhà họ Thành là một trong năm gia tộc lớn của đại thế giới Ngũ Hồ, còn nhà của Long Tinh Nhi thì sinh sông ở khu vực thuộc quyền quản lý của nhà họ Thành, vì thế nếu nhà cô đắc tội với họ thì gần như sẽ không còn đường sống nữa.
Nhưng Long Tinh Nhi rất may mắn, cô ấy không chỉ là đệ tử của Phiêu Miểu tiên tử, mà còn là sư muội của Ngô Bình.
Gia chủ của nhà họ Thành tên là Thành Duy Sơn, ông ta đã có tu vi Đạo Quân. Nhà họ Thành có thể trở thành một trong năm gia tộc lớn cũng nhờ có một lão tổ với tu vi cao thâm. Điều này khiến cho người trong gia tộc này rất phách lối, ví dụ như vợ của Thành Duy Sơn, bà ta dám chạy đến Thái Thanh Tiên Giáo để chửi bới.
Thành Duy Sơn đang tiếp một vị khách quan trọng ở nhà thì nhận được tin của vợ mình, ông ta lập tức nổi đoá rồi thầm mắng vợ mình suy nghĩ nông cạn, không dưng lại ra ngoài gây chuyện.
Ông ta mặc áo bào màu lam, làn da đen nhẻm, ngoài ra còn để râu xồm xoàm. Lúc này, đang có một người thanh niên người đối diện với ông ta, đây là cường giả số một của đại thế giới Ngũ Hồ, đệ tử của Ngũ Hồ Tán Tiên, bọn họ đã thương lượng một chuyện bí mật.
Người thanh niên trông rất tuấn dật, anh ta cười hỏi: “Thành huynh, có chuyện gì à?”
Thành Duy Sơn thở dài đáp: “Vơ tôi đang bị bắt nên muốn tôi tới cứu, không thì sẽ bị người ta đánh chết”.
Người thanh niên hừ lạnh nói: “Là ai mà khẩu khí lớn thế!”
Thành Duy Sơn: “Nghe nói là đệ tử của Thái Thanh Tiên Giáo!”
Người thanh niên cau mày: “Thái Thanh Tiên Giáo đã có một Đạo Tôn trấn thủ, đúng là khó thật, Thành huynh định tính sao?”
Thành Duy Sơn: “Dẫu sao đó cũng là một thế lực lớn, chắc họ sẽ không làm khó tôi đâu, cứ đến đó rồi tính”.
Người thanh niên gật đầu: “Cũng được, giờ tôi cũng rảnh, để tôi đi cùng”.
Thành Duy Sơn mừng rỡ: “Được”.
Người thanh niên có thực lực mạnh hơn Thành Duy Sơn, sư tôn của anh ta là cường giả siêu cấp của Ngũ Hồ Tán Tiên, có anh ta đi cùng thì Thái Thánh Tiên Giáo cũng phải nể mặt ông ta phần nào.
Trong lúc chờ người đến, Ngô Bình hỏi Long Tinh Nhi: “Sư muội, nhà em có những ai? Sao không đón đến đây luôn?”
Long Tinh Nhi: “Sư huynh, Tinh Nhi còn một chị gái, một em trai, bố mẹ và một bà nội đã hơn 80 tuổi. Nhà em không chịu chuyển đến đây vì bà nội quen sống ở đó rồi”.
Ngô Bình: “Ừ, ra là thế, tên bắt nạt chị em sao rồi?”
Long Tinh Nhi: “Em đánh cho hắn lên bờ xuống ruộng nên mới chọc tới nhà họ Thành đấy, tên này là con riêng của người phụ nữ đanh đá kia kìa”.
Ngô Bình: “Nếu không vì thế thì chắc hắn không dám ngông nghênh đâu hả?”