Ngô Bình: "La Khởi Vân đã nhờ tôi cứu ông. Đây không phải là nơi để nói chuyện, chúng ta đi trước đã".
Khoảnh khắc tiếp theo, cả hai xuất hiện trong khu vườn chỗ La Khởi Vân.
Nhìn thấy ông nội bình an trở về, La Khởi Vân đã khóc lóc quỳ xuống đất: "Ông nội, bố và mẹ của cháu đã không còn sống nữa sao?"
La Tri Thiền cũng rất đau buồn, ông ấy thở dài: "Khởi Vân, vẫn còn ông nội mà. Yên tâm, ông sẽ không để bất cứ ai làm hại cháu đâu!"
La Khởi Vân biết tin bố mẹ mình đã chết thì ngay lập tức bật khóc, La Tri Thiền cũng bật khóc. Ông ấy coi trọng con trai cả nhất, bởi vì con cả có đạo đức và tư chất tốt nhất, nhưng lại bị chính em trai mình giết chết!
Họ khóc một hồi, Ngô Bình hỏi: "La tiền bối, bây giờ ông định làm gì?"
La Tri Thiền khẽ thở dài và nói: "Chú hai và chú ba của Khởi Vân đã liên kết với người ngoài để đối phó với tôi, nếu không tôi đã không trúng bẫy của chúng".
La Khởi Vân ngừng khóc: "Ông nội, bọn họ thông đồng với ai để đối phó với ông?"
La Tri Thiền: "Nhà mẹ đẻ mợ hai của cháu. Họ làm điều này vì họ thèm muốn tài sản của nhà họ La chúng ta, lợi nhuận hàng năm lớn tới mức đáng kinh ngạc và cả mối quan hệ rộng rãi".
La Khởi Vân tức giận nói: "Chú hai và chú ba thật quá đáng, sao bọn họ có thể làm như vậy!"
La Tri Thiền: "Ông sẽ không phụ lòng bố mẹ cháu dưới suối vàng đâu".
Ngô Bình: "La tiền bối, không cần vội, độc của ông mặc dù đã giải trừ nhưng thể lực còn chưa khôi phục, tôi thấy nên đợi thêm vài ngày".
La Tri Thiền gật đầu: "Cảm ơn sự giúp đỡ của Đại Thánh, tôi sẽ không bao giờ quên ơn của Đại Thánh!"
Ngô Bình: "Chuyện nhỏ mà thôi. Ở đây không an toàn, hai người có thể theo tôi trở về cửa hàng tại thủ đô, ở đó nghỉ ngơi mấy ngày".
La Tri Thiền và La Khởi Vân vui mừng đồng ý và theo Ngô Bình đến cửa hàng ở thủ đô.
Sau khi sắp xếp chỗ ở cho La Khởi Vân và La Tri Thiền, Ngô Bình trở về phòng để nghiên cứu hai loại đan dược kỷ nguyên. Loại đan dược thứ nhất được đặt trong lò bằng ngọc, tổng cộng có hai mươi bốn viên đan dược.
Dược tính của hai mươi bốn viên đan dược này vẫn còn nguyên vẹn. Nhưng muốn phát huy hết dược lực của chúng thì nhất định phải uống từng viên một.
Sau khi suy nghĩ một lúc, Ngô Bình quyết định tự mình thử thuốc. Tiếp theo, với trí tuệ và kinh nghiệm phi thường của mình, anh đã chọn một viên đan dược và uống nó.
Đan vừa vào bụng, anh đã cảm thấy có một luồng sức mạnh huyền diệu xuất hiện trong cơ thể. Sức mạnh này rất mạnh mẽ, tu sĩ bình thường không thể chịu nổi. May mà thể chất của anh rất mạnh, hoàn toàn có thể khống chế luồng sức mạnh này.
Tiếp đó anh dùng viên thứ hai, viên thứ ba. Cứ dùng một viên là dược lực trong cơ thể anh càng phức tạp. Anh vừa cảm nhận dược lực vừa suy nghĩ nên cải thiện đan dược này như thế nào.
Mỗi một thầy luyện đan kỷ nguyên đều có tư duy luyện đan riêng biệt, việc nghiên cứu này có thể cải thiện những phần khuyết thiếu, cũng có thể nâng cao trình độ luyện đan của anh.
Khi Ngô Bình dùng viên thứ 20 liền cảm thấy dược lực trong cơ thể dần liên kết lại, tạo thành một pháp trận dược lực tương tự như trận pháp.